Nhân vật 03/11/2016

Hồ Trung Dũng – Với tôi yêu là rất lãng mạn

Bài ELLE Team

[Tạp chí ELLE MAN – 9/2016] Thông minh, lịch lãm và có phần an toàn là những gì người ta thường hình dung về Hồ Trung Dũng. Nhưng, còn có một Dũng sống thật với cảm xúc và cực kỳ lãng mạn bên trong. Dũng chia sẻ với Elle Man suy nghĩ của đàn ông bước sang tuổi ngoài 30.

Dũng nói: “Tôi nhận ra nhiều người trong chúng ta – trong đó có cả tôi – định nghĩa niềm hạnh phúc của mình dựa trên những yếu tố bên ngoài như một người hay sự vật nào đó. Tôi đang cố gắng tạo hạnh phúc từ những giá trị bên trong mình. Tôi nghĩ đó sẽ là một niềm hạnh phúc bền vững”.

Hồ

Sống trọn vẹn từng ngày

ho-trung-dung-voi-toi-yeu-la-rat-lang-man-1

Có cảm giác Hồ Trung Dũng vẫn chưa thích nghi được với làng giải trí. Tôi thì cứ đinh ninh, anh vào nghề lâu lắm rồi và đủ thông minh để đứng ngoài thị phi… 

Bảy năm tôi nghĩ cũng không phải là nhiều. Nó chỉ cho tôi đủ kinh nghiệm để phần nào cảm thấy tự tin. Với tôi, mọi thứ chỉ là bắt đầu và tôi hy vọng con đường của mình sẽ lâu dài. Tôi nghĩ, ngoài 30 người ta bắt đầu biết tận hưởng cuộc sống hơn, đồng thời cũng đã biết mình là ai, được và chưa được cái gì, cuộc sống của mình ý nghĩa bởi điều gì. Điều tôi thấy được là không đặt giá trị của mình vào những thứ quá hào nhoáng bên ngoài, như xe cộ, quần áo. Người ta bảo nghệ sĩ thì nên có xe xịn, chỉ sử dụng những món hàng hiệu đắt tiền để chứng tỏ đẳng cấp. Điều đó không hoàn toàn sai nhưng mình nên cân bằng. Và tôi vẫn đang tập nó từng ngày. Không phải tôi muốn mình thiền vì cuộc sống thì nên giữ lại chút gì đó tham vọng và cả sự tranh đua để tiến lên. Tranh đua ở đây là với chính mình chứ không phải với người xung quanh. Bất hạnh lớn nhất trong đời là lúc nào cũng đi so sánh mình với người khác.

Hiện tại, điều gì khiến anh vui?

Là được làm những gì mình thích, được sống theo cách mà mình thoải mái nhất bằng chính sức lao động, cống hiến của mình. Tôi luôn dành phần lớn thu nhập để ra các sản phẩm, rồi lại hăng say làm việc để tái đầu tư. Trong những năm qua, tôi đã chứng kiến bạn bè, người thân trải qua nhiều biến cố, đổ vỡ trong hôn nhân, phá sản và thậm chí mất mát người thân ở độ tuổi rất trẻ. Những điều đó khiến tôi suy nghĩ nhiều hơn và nhận ra mình cũng có thể ra đi vào bất kỳ lúc nào. Điều đó không làm tôi lo lắng hay buồn bã. Ngược lại, nó khiến tôi sống tích cực, nhiệt thành và bao dung hơn. Tôi cố gắng sống từng ngày trọn vẹn, hết mình. Để lỡ có bất
ngờ ra đi thì mình cũng không cảm thấy hối tiếc điều gì.

ho-trung-dung-voi-toi-yeu-la-rat-lang-man-2

Tôi có thể hiểu suy nghĩ của anh. Nhưng, một lúc nào đấy, anh có nghĩ mình cần bứt phá và làm khác đi?

Trong những điều nhỏ nhặt hàng ngày, tôi có xu hướng làm bất kỳ điều gì mình thích miễn là điều đó không ảnh hưởng đến một ai khác. Nhưng tôi nghĩ mình lại nổi loạn nhiều hơn ở những quyết định lớn mà người khác sẽ phải đắn đo rất nhiều. Tôi đã không hề do dự gì khi từ bỏ vị trí giảng viên đại học – được cho là an toàn và trọng vọng trong xã hội để đi hát, trong khi không hề có tiền và không có ai nâng đỡ. Ngay trong ngày quyết định theo đuổi đam mê, tôi xin nghỉ việc, mượn tiền và tiến hành album đầu tiên mà không hề lăn tăn suy nghĩ. Ngày xưa đi du học, má tôi lâm bệnh nặng và tôi nhận ra má cần mình ở bên, thế là tôi bỏ hết để về. Việc đó trong mắt nhiều người kinh khủng lắm, bởi tôi được rèn và được gia đình kỳ vọng từ nhỏ. Tôi không phải người bồng bột, thiếu suy nghĩ nhưng khi đã muốn điều gì, tôi không sợ mạo hiểm. Ngược lại, cảm giác mạo hiểm và những trải nghiệm bất ngờ mà nó mang lại làm cho tôi yêu cuộc sống này hơn.

Tình yêu có chút sóng gió mới thú vị Hồ Trung Dũng có phải là người hay giấu cảm xúc?

Trong công việc, tôi hiếm khi bực tức. Tiêu chí cơ bản của tôi là tôn trọng mọi người, cho dù họ là ai. Khi có điều gì đó không hài lòng, tôi đều cố gắng kiềm chế để bảo đảm kết quả và không làm ảnh hưởng đến người khác. Tôi chỉ thả cảm xúc của mình hoàn toàn khi bước lên sân khấu và hát. Còn trong đời sống cá nhân thì gần như ngược lại, tôi rất nóng tính. Nhưng xong thì lại bỏ qua ngay. Một trong những điều tôi hài lòng về mình là thẳng tính và chân thành. Tôi hiểu rất rõ cảm xúc của mình, và không ngại biểu đạt cũng như đối mặt với những vấn đề về cảm xúc.

ho-trung-dung-voi-toi-yeu-la-rat-lang-man-3

Thẳng tính là một điều hay. Nhưng đôi khi nó cũng làm tổn thương người khác.

Tôi thấy người thế nào sẽ hút người có cùng tính cách! Bạn bè tôi cũng là những người thẳng thắn và chân thành. Chúng tôi la vào mặt nhau đó rồi cười đó! Tôi nghĩ cuộc sống này đã quá phức tạp, vậy thì với những người thân, cứ phải đoán ý nhau làm gì? Sao mình không đơn giản hơn bằng cách thẳng thắn chia sẻ, thông cảm và bỏ qua cho nhau.

Trong tình yêu, hai người ở hai thái cực thường dễ thu hút vì họ bổ sung cho nhau. Anh có thấy vậy không?

Tôi thấy mình bị hút bởi nhiều dạng người lắm! (cười lớn) Tuy nhiên, những người có mặt đối lập mà mình không bao giờ ngờ đến vô cùng hấp dẫn. Tôi sợ nhất là khi ở trong mối quan hệ với một người không có khả năng diễn đạt cảm xúc của mình. Tôi sẽ có cảm giác như là một cuộc chiến ngầm vậy, cứ phải “khui” mà không đi đến một kết quả nào. Tôi đã yêu say đắm một người có rất nhiều điểm chung với mình nhưng vì quá ngược nhau trongcách chia sẻ mà phải chia tay. Tình yêu là một phạm trù rất khó, có lẽ vì vậy mà đến giờ tôi vẫn còn ế.

ho-trung-dung-voi-toi-yeu-la-rat-lang-man-4

Tại anh cầu toàn quá đấy thôi?

Phải thừa nhận là tính nghệ sĩ có ảnh hưởng. Nó yêu cầu mình không vì sự ổn định mà thỏa hiệp, mà chấp nhận không có cảm xúc. Cảm giác yêu với tôi rất là lãng mạn. Tôi muốn có cảm giác khi hai người ở bên nhau, mọi thứ khác không còn quá quan trọng, và thế giới này có sụp xuống cũng không sao. Hay một ngày nào đó, không muốn hát nữa, hai đứa nắm tay nhau bỏ hết tất cả mọi thứ, đi đâu đó thật xa. Nghe nó hơi điện ảnh, và chắc
chắn sẽ có người nói tôi quá ngây thơ, thậm chí ngốc nghếch! Nhưng tôi yêu và muốn giữ con người thơ ngây đó. Tìm cân bằng giữa an toàn và đam mê ở hai người quả tình rất khó.

“An toàn” theo ý của anh nên hiểu như thế nào?

Má tôi mất năm tôi 21 tuổi, không quá sớm nhưng vẫn để lại cho tôi một khoảng trống. Sau cú sốc ấy, tôi bắt đầu hướng nội hơn, thèm cảm giác gia đình hơn. Ngày trước, mỗi lần Chủ nhật má trổ tài nấu nướng, ép cả nhà về ăn, tôi xem như một việc hiển nhiên, thậm chí có phần hơi phiền do không được đi chơi với bạn. Má mất rồi, mình đi thoải mái nhưng lại thèm có ai đó kêu một tiếng về nhà ăn cơm. “An toàn” trong mắt tôi nghĩa là có ai đó ở lại bên mình dù có chuyện gì xảy ra, dù mình có vấp ngã vẫn có họ ở đó chờ mình. Chứ tôi không cần an toàn là lúc nào cũng nhẹ nhàng. Thi thoảng có chút sóng gió cho thú vị!

Nguồn: Tạp chí Phái đẹp ELLE

No more