Nhân vật 23/05/2017

Nhan Phúc Vinh – Phía sau bức tường

Bài Thanh Nha

[ELLE Man Việt Nam tháng 4/2017] Sự tĩnh lặng của Vinh có chút kỳ lạ, dè chừng và thoạt nghe thì hơi ngột ngạt. Nhưng chính trong sự ngột ngạt ấy, Vinh được vùng vẫy, cảm thấy an toàn và thỏa sức sáng tạo.

Có những cá nhân tách bạch rạch ròi giữa công việc và đời sống, song cũng có không ít người qua công  việc thấy được đời sống và tính cách của họ. Nhan Phúc Vinh thuộc típ thứ hai. Đảo của dân ngụ cư – dự án điện ảnh thứ hai Vinh góp mặt đang được người làm nghề hết sức kỳ vọng và ngóng chờ sự lột xác của một gương mặt điện ảnh độc đáo.

Điện ảnh là động lực và cảm hứng

Nhan Phuc Vinh Phia sau buc tuong 1

Sau “Đường đua” (2011) mới thấy Vinh trở lại với điện ảnh và vẫn là sự gắn kết với Hồng Ánh, dù vai trò của Ánh có thay đổi đôi chút. Tại sao lại lâu đến vậy, hay là Vinh chỉ tin vào Ánh thôi?

Tôi nghĩ vai diễn trong Đảo của dân ngụ cư là cái duyên lớn của mình. Dịp Tết 2013, chị Ánh có liên lạc và chia sẻ với tôi về dự án này. Thế nhưng lúc xem kịch bản xong thì Cuộc đua kỳ thú bắt đầu khởi quay. Bẵng hơn một tháng không liên lạc được với tôi, dự án phải chạy nên chị Ánh tổ chức casting. Như tôi nói, có lẽ là nhờ cái duyên. Chị Ánh không chọn được diễn viên ưng ý, trong thời khắc quyết định, chị gọi cho tôi. Hai chị em ngồi với nhau một buổi tối, định hình cho nhân vật, tập với bạn diễn rồi cả đoàn ra Hội An ghi hình.

Tôi thích được làm việc với chị Ánh vì chị rất biết cách lắng nghe, tin tưởng và hỗ trợ những người trẻ như chúng tôi. Chị luôn để chúng tôi thoải mái sáng tạo. Áp lực ở đây, nếu có là tự tôi tạo cho mình. Tôi đóng khá nhiều loại vai ở phim truyền hình, do đó, áp lực lớn nhất không phải là vai khó, vai dị mà là làm thế nào để thoát khỏi những vai từng đóng, phải tìm những nét lạ để thể hiện. Xét về mặt tạo hình và tính cách nhân vật, đây là vai rất lạ trong điện ảnh Việt những năm gần đây. Tôi hy vọng người xem sẽ có một cái nhìn khác nữa về Nhan Phúc Vinh sau Đảo của dân ngụ cư. Tôi háo hức chờ đợi vai diễn này và mong nó trở thành cú hích để tôi tấn công mạnh hơn vào thị trường điện ảnh.

Hugh

Tôi nghe nhiều người kháo nhau, Vinh kén vai?

Tôi nghĩ ở Việt Nam mình không có nhiều kịch bản để chọn. Bản thân diễn viên tìm được dự án mới đã là may mắn rồi. Không phải tôi kén vai đâu nhưng có những vai mình thấy không hợp, không thích hoặc đọc xong kịch bản mà cảm thấy không có niềm tin để tạo ra vai diễn hay thì không thể gượng ép. Đó là một lựa chọn đúng. Với điện ảnh thì không thể nào dễ dãi được. Mỗi vai diễn, đối tượng khán giả đầu tiên tôi hướng đến là những anh chị trong nghề, những người chuyên môn có khả năng thẩm định, sau đó mới đến khán giả.

Cũng có những dự án tôi thích nhưng kế hoạch khởi quay không chính xác. Lúc dự án bắt đầu chạy, tôi đang vướng phim truyền hình. Thành thử ra một số phim gần như là chốt rồi vẫn không làm được. Tôi tin vào chữ duyên lắm. Suốt ba năm, không tham gia phim điện ảnh nào, trong khi số lượng phim Việt ra rạp ngày càng tăng với không ít phim chất lượng, đôi lúc, tôi tủi thân chứ. Điện ảnh mang lại cho người ta cảm hứng sáng tạo và động lực rất nhiều.

Nhan Phuc Vinh Phia sau buc tuong 2

Sao không nán lại một chút để chờ phim mình ưng ý?

Đó là sự lựa chọn. Mà, lựa chọn nào chẳng có lúc khiến mình mệt mỏi. Lựa chọn ở đây là chờ đợi hay sẽ dùng toàn bộ thời gian mình có như một con ong chăm chỉ để một mặt vừa có thêm thu nhập, vừa trau dồi thêm kinh nghiệm diễn xuất. Tôi suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng, tôi chọn cách phủ kín thời gian. Thật may là trong ba năm qua, tôi làm được khá nhiều vai truyền hình ưng ý, hiệu ứng từ khán giả rất tích cực. Trong truyền hình, tôi cũng có sự lựa chọn vai diễn, tránh một màu nên những hạn chế của tôi về diễn xuất được khắc phục nhiều. Hiện tại, tôi cảm thấy tự tin hơn, tôi sẽ tìm những dự án điện ảnh tốt để chứng minh với mọi người rằng mình có thực lực. Đã đến lúc hạn chế thời gian cho truyền hình để bắt đầu những ấp ủ bấy lâu nay tôi chưa có thời gian thực hiện, chẳng hạn như thực hiện một series phim ngắn.

Quen thuộc với nỗi cô đơn

Nhan Phuc Vinh Phia sau buc tuong 3

Nào chỉ có điện ảnh, ngay trên các phương tiện truyền thông cũng hiếm thấy Vinh xuất hiện. Có phải do cú sốc từ sau một chương trình truyền hình thực tế (THTT)?

Thật ra trước kia xuất hiện trên mặt báo, tôi cũng chỉ chia sẻ quan điểm về công việc. Tôi ngại bộc bạch những thông tin về đời sống cá nhân. Cuộc sống, tính cách của tôi từ nhỏ đã mặc định không thích những thứ quá hào nhoáng, ồn ào. Không riêng gì khán giả, ngay cả bạn bè tôi sau ba tháng hay nửa năm gặp lại cũng bất ngờ vì họ chẳng có bất cứ thông tin nào về tôi. Tôi nói với bạn, tôi vẫn tham gia các dự án truyền hình đều đặn nhưng không thích giới thiệu này kia để được lên báo. Tôi muốn tập trung làm việc, lúc sản phẩm ra mắt công chúng, tôi mong nó sẽ được đón nhận như mình kỳ vọng. Như vậy là hạnh phúc rồi. Cũng tốt mà, phải không?

Mặt khác, đúng như chị nói, trong chương trình THTT ấy tôi bộc lộ cái tôi của mình quá mạnh mẽ. Sau thời gian đó, tôi stress rất dài. Nhiều anh chị phóng viên gọi đến nhưng tôi chủ động xin lỗi và không muốn phát biểu thêm gì quanh những lùm xùm ấy nữa. Tôi tự nhủ đó là một tai nạn, mình phải chấp nhận. Có lẽ, nó cũng hình thành cho tôi thói quen ngại xuất hiện trên các bài phỏng vấn.

Vinh lo sợ bị đánh giá từ những lời sơ hở?

Có lẽ trước nhất, tôi thất vọng về những điều mình thể hiện. Thêm vào đó, nó khiến tôi mất đi cảm giác an toàn vì không thể nào kiểm soát được lời nói của mình. Lời mình nói, chỉ cần người ta thuật lại khác đi một chút là hiểu lầm ngay. Cách tốt nhất lúc đó là nên im lặng. Đợi đến lúc mình đủ mạnh mẽ và sẵn sàng cho sự trở lại và chứng tỏ với mọi người đây mới là Nhan Phúc Vinh thật sự. Tất nhiên, sự trở lại đó phải thuyết phục được khán giả.

Nhan Phuc Vinh Phia sau buc tuong 4

Người sống thật quá với cảm xúc của mình thì thường dễ tổn thương…

Tất cả những vấp ngã, sai lầm từ trước giờ của tôi trong showbiz tự nhiên, một hai năm lại xảy ra, như chu kỳ vậy. Nhiều lúc tôi mệt mỏi, muốn về hẳn Cần Thơ, không tham gia gì nữa. Những lúc rớt xuống tận đáy, tôi thường ngồi nói chuyện với một hai anh chị thân thiết trong nghề. Không phải để nghe họ khuyên nhủ hay tỉ tê than thở mà là nghe những điều họ từng nếm trải, họ đã đi qua chuyện đó như thế nào để mình tìm được hướng giải quyết. Một mặt, tôi gần như đóng cửa với mọi thứ xung quanh. Cánh cửa duy nhất tôi mở ra là công việc. Quả tình rất khó khăn khi mình đang chịu nhiều sức ép mà vẫn phải hoàn thành tốt công việc của mình. Thi thoảng nhìn lại, tôi cũng không hiểu tại sao mình có thể vượt qua được tất cả những điều ấy. Phải chăng là do cách sống của tôi từ nhỏ đến giờ đã quen với cô đơn, tự đứng dậy ngay khi mình vấp ngã mà không cần ai nâng. Mà thật lòng, lúc vấp ngã tôi chỉ nghĩ đơn giản là nếu không đứng dậy, mình sẽ là người thua cuộc. Mà tôi không thể chấp nhận sự thua cuộc đó.

Phan

Cô đơn từ nhỏ ư?

Vấp ngã trong giới showbiz rất là thị phi, ồn ào. Tôi là người có niềm kiêu hãnh, tôi không thích người khác nghĩ không đúng về mình. Gần như những ngày đầu vào showbiz, tôi lập trình sẵn là việc gì cảm thấy người ta có thể gièm pha, nói không tốt về bản thân và gia đình mình thì trước khi chuyện đó xảy ra mình chủ động tránh khỏi chỗ đó. Càng xa càng tốt. Mà tránh rồi, nó vẫn tìm đến, đâm ra mình lúng túng, không hiểu tại sao lại như vậy.

Khái niệm bạn bè với tôi mông lung lắm. Ngay bây giờ nếu chị bảo tôi kể tên một người bạn ngay lập tức, tôi không nghĩ ra được tên ai để kể đâu. Tôi không có thói quen chia sẻ với người khác, kể cả gia đình. Có thể, sau khi vượt qua nó rồi, trong những cuộc nói chuyện vui vui thì mình nói ra. Nó tạo thành thói quen chủ động trong cuộc sống và khiến mọi người không phải bận tâm. Xong việc thì tôi về nhà, chơi thể thao, xem phim,… Toàn những sở thích một mình. Nhiều khi cuối tuần, bạn bè rủ rê, tôi cũng ngại ra ngoài. Có lẽ, sống một mình quá lâu nên tôi luôn dè chừng với mọi thứ xung quanh.

Nhan Phuc Vinh Phia sau buc tuong 5

Vậy đâu là giây phút Vinh được sống thoải mái nhất?

Là lúc hóa thân thành nhân vật. Nó cho tôi rất nhiều năng lượng và ngược lại có bao nhiêu năng lượng, tôi dành hết cho phim ảnh. Tôi có thể cười đùa, chạy giỡn cả ngày vẫn khỏe khoắn, vui vẻ. Trở về nhà, mọi thứ êm ái hơn, tôi chỉ muốn nghỉ ngơi. Có lẽ, chỉ ở nhà tôi mới cảm thấy an toàn.

Làm việc lâu dài với phim ảnh cần rất nhiều vốn sống, kinh nghiệm từ sự va chạm cuộc sống. Không phải tôi không nhận ra được vấn đề của mình nhưng tôi cần một khoảng thời gian nữa. Tôi đang cố gắng phá vỡ bức tường đó. Tôi hy vọng sớm tìm ra được cách nào đó để mình có thể thoải mái bước ra ngoài, cảm thấy an toàn, gặp gỡ và chia sẻ với bạn bè.

Màu yêu thích của Vinh?

Đỏ. Có thể là do màu áo truyền thống của CLB Arsenal.

Môn thể thao anh thích?

Nhiều môn. Tôi thích những môn vận động và quen chơi thể thao từ nhỏ.

Bài hát yêu thích?

If you của Big Bang. Gần đây có City of Stars trong La La Land.

Phim yêu thích nhất?

Những phim lãng mạn.

Lần gần đây nhất anh khóc?

Khi xem La La Land. Đoạn Seb nói với Mia rằng: “Có phải em thích nhìn anh tồi tệ để em cảm thấy khá hơn phải không?”. Tôi cảm thấy xót xa cho cô gái nhưng tôi cũng hiểu vì sao Seb làm tổn thương người mình yêu.

Anh đã từng làm tổn thương một cô gái?

Cô gái tôi yêu quá nhiều sẽ càng làm cô ấy tổn thương. Đó là khuyết điểm của tôi.

Biến cố lớn nhất xảy ra với anh đến giờ phút này?

Cùng một thời điểm, chia tay người yêu và bị công chúng nghĩ sai về hình ảnh của mình trong một chương trình truyền hình thực tế.

Bài: Hoàng Linh Lan – Mỹ thuật: Lonelosth – Ảnh: Tang Tang
Stylist: Phương Anh – Trang điểm: Coo tâm – Trợ lý: Trang Hoài

Nguồn Tạp chí Phái Mạnh – ELLE Man

 

No more