Phụ nữ ngày nay trong mắt nhạc sĩ Quốc Bảo

Bài

Nhưng nói sao thì nói, thế hệ người nữ hôm nay vẫn thiêu thiếu một điểm gì đấy, khi tôi nghĩ về họ. Một chút "nữ tính" thực sự chăng, một vẻ yểu điệu thục nữ gì đó không còn nữa? Một đòi hỏi chở che, bảo bọc? Chắc tại tôi già rồi đó thôi.
-000
Nhạc sĩ Quốc Bảo

Lắm lúc tôi ngạc nhiên tự hỏi, làm thế nào mà những người nữ ở các thời đại khác nhau có thể điều chỉnh vẻ ngoài của mình cho phù hợp với thời mình sống. Ở thế kỷ trước, bạn nhớ chứ, phụ nữ thập kỷ năm mươi thì môi quả hạnh, thân hình tròn trịa, ngực nở như Claudia Cardinale; đến cuối thập kỷ sáu mươi đã thành gầy ốm khẳng khiu, vai lõm, ngực phẳng, môi mỏng đúng điệu hippie kiểu Jane Birkin; rồi thập kỷ kế tiếp lại thân hình thể thao, có khi còn có cơ bắp như đàn ông mà Madonna là đại diện; thập kỷ chín mươi đùi dài hông rộng rất ra dáng vợ hiền mẹ đảm – đến đây thì tôi tìm không ra mẫu nào để mà ví dụ. Bây giờ, đã hết mười năm đầu thế kỷ hăm mốt, tính nữ đã biến đổi đến đâu và thể hiện như thế nào?

Tất nhiên cao lòng khòng gần mét tám không phải là hình mẫu phổ thông, chỉ một ít cô gái… đột biến mới như thế, và họ sinh ra để làm người mẫu. Còn thì tuyệt đại đa số vẫn mỏng mày hay hạt, thanh mảnh, có khi còn nhỏ nhắn nữa. Nhưng họ khác với mô hình hai mươi năm trước, thậm chí mười năm trước: họ có vẻ đẹp tự nhiên, thoải mái và phơi bày hơn.

Phụ nữ ngày nay phơi bày hơn – bạn đừng hiểu cụm từ này với nghĩa xấu, tôi không ám chỉ họ hở hang – bởi vì họ biểu hiện hết những gì họ có, không xấu hổ, không làm duyên làm dáng mất thì giờ, đã hiện đại thì phải phô phang. Tôi không quen biết ai trên hăm lăm tuổi nên không biết hồi xưa họ như thế nào; tôi khoanh vùng các mối quan hệ và thế hệ đại diện cho tính nữ hôm nay có độ tuổi từ 17 đến 24. Vâng, chỉ cần gặp họ lần đầu cũng nhận biết được hết những gì đẹp đẽ của họ.

Ví dụ, những người nữ hôm nay có ngực nhỏ. Không biết có phải vì đô thị càng ngày càng bụi khói nên khó thở không, mà các người đẹp đương thời không nở ngực như thế hệ trước. Bạn tôi, các chị ca sĩ Hồng Vân, Lê Uyên, Lan Ngọc lắc đầu chê, bọn nhỏ bây giờ lép kẹp. Cả người mẫu quốc tế cũng thế mà. Ai muốn khoe ngực thì đành phải đi thẩm mỹ viện. Bởi vậy, nhiếp ảnh khỏa thân và thời trang bây giờ đành bằng lòng với những bộ ngực phẳng.

Phụ nữ ngày nay có răng đẹp, đẹp tự nhiên hay chỉnh hàm kẹp răng thì rốt lại vẫn là đẹp, đều tăm tắp và trắng bóng. Cái này thì dân Âu châu, nhất là Pháp, nơi phụ nữ có xương hàm nhô ra và răng thưa, phải thua là chắc. Những người nữ hôm nay có môi mỏng hơn, có vai rộng hơn và tóc xơ xác hơn. Tóc xấu là tại khói bụi, nguồn nước đô thị hay tại dùng hóa chất hấp tẩy uốn duỗi nhiều quá thì cũng vẫn cứ là tóc xấu.

Phụ nữ ngày nay có làn da đẹp hơn thế hệ trước. Đó là nói da thân thể, chứ da mặt thì thua xa làn da tự nhiên của các mẹ, các chị họ. Thế hệ trạc tuổi tôi dùng ít mỹ phẩm hơn ngày nay, hầu như chẳng ai đi mỹ viện với spa suốt như bây giờ, mà da họ láng mịn hơn, sắc da khỏe mạnh hơn. Có lẽ nhờ họ uống nhiều nước và ít ăn các thứ junk food hơn ngày nay chăng?

Khi

Nói về hình thức bề ngoài tạm xong, giờ đến tâm hồn. Phụ nữ ngày nay ít nhạy cảm hơn các mẹ các chị. Họ dễ buồn vẩn vơ, nhưng buồn vẩn vơ không phải là nhạy cảm. Thế hệ bây giờ thẳng ruột ngựa, nghĩ gì nói nấy và không ít trường hợp chưa nghĩ đã nói, nên dễ gây mếch lòng người khác. Song, để bù vào chỗ thất thố sơ sót ấy, họ lại có khả năng xoa dịu, an ủi, vỗ về rất giỏi – điều này thì các đàn chị phải xách cặp đi học họ thôi. Họ cởi mở, hướng ngoại, vui tươi, hòa nhập dễ dàng vào một đám đông; vì thế ai cũng muốn làm bạn với họ và dễ tha thứ cho sơ suất của họ.

Thế hệ hôm nay bình đẳng hoàn toàn với đàn ông. Họ có thể làm tất tật công việc nhà một cách chỉn chu ngăn nắp như mẹ họ chị họ, với điều kiện người đàn ông của họ. cũng làm được thế. Họ có thể tặng quà một cách hào phóng cho người yêu, cho chồng, và nhận quà cũng hào hiệp không kém lúc tặng. Phong trào nữ quyền đã làm được khối chuyện, giờ này mà còn kêu đòi nam nữ bình đẳng thì lạc hậu mất rồi. Đã bình đẳng từ lâu.

Nhưng nói sao thì nói, thế hệ người nữ hôm nay vẫn thiêu thiếu một điểm gì đấy, khi tôi nghĩ về họ. Một chút “nữ tính” thực sự chăng, một vẻ yểu điệu thục nữ gì đó không còn nữa? Một đòi hỏi chở che, bảo bọc? Chắc tại tôi già rồi đó thôi.

No more