Hà Anh Tuấn: “Cứ nghe tôi hát, sẽ thấy được đời tôi”

Bài

Im hơi lặng tiếng trong một quãng thời gian dài khiến khán giả cứ tưởng Hà Anh Tuấn đã rời xa âm nhạc. Thế rồi, anh trở lại, với một album mới và một vai trò mới. Giờ đây, người hâm mộ sẽ biết về anh với hai tên gọi: Hà Anh Tuấn - ca sĩ và Hà Anh Tuấn – nhà sản xuất âm nhạc.
Nam ca sĩ Hà Anh Tuấn
“Âm nhạc giống như dung nham luôn nuôi sống và đốt cháy rực con người bên trong của tôi”

 

Album của anh mang cái tên rất gợi – Dung nham, có phải đó là sự ẩn dụ về việc năng lượng sáng tạo của Hà Anh Tuấn đã đến lúc phun trào?

Chính xác hơn một chút, năng lượng của tôi luôn âm ỉ suốt thời gian qua và sẵn sàng phun trào vào đúng thời điểm. Mà âm nhạc của tôi cũng như vậy, giống như dung nham luôn nuôi sống và đốt cháy rực con người bên trong của tôi. Tôi giới thiệu dự án âm nhạc này vào thời điểm đúng với nhu cầu, đó là phun trào những dòng cảm xúc chín muồi mới, hy vọng chúng sẽ đẹp và xứng đáng với khoảng thời gian dài nuôi dưỡng.

Album này có liên quan gì đến cái mốc vẫn gọi là “tam thập nhi lập” không? Trên trang cá nhân, anh nói nhiều về độ tuổi 30, bản thân anh đã có những thay đổi gì khi bước vào độ tuổi này và đâu là những điều anh muốn tiếp tục khám phá?

Tôi thích những con số chẵn tròn như thế, nên rất hào hứng đón chào cột mốc này. Về mặt duy lý, 30 là tuổi để người đàn ông tự tin giới thiệu sự nghiệp của mình chính thức đến mọi người, nhiều người bảo là khi vừa bước qua tuổi “dở ông dở thằng”.

Thế nhưng, nói thế để tự kích thích mình thôi, chứ tôi vẫn làm việc và ấp ủ nhiều giấc mơ cho âm nhạc của mình suốt những năm qua, cũng không có gì thay đổi nhiều lắm trong kế hoạch của đời mình. Chỉ là sau vài năm tĩnh tại, quan sát, duy trì sự cân bằng tâm lý, tôi nhìn mọi thứ xung quanh cuộc sống nổi tiếng của mình bằng con mắt công bằng hơn.

Chắc chắn điều này sẽ làm thay đổi cách tôi hát rất nhiều. Tôi vẫn thường nói với khán giả của mình, cứ nghe tôi hát thì sẽ thấy cuộc đời tôi đang như thế nào. Tôi hát là để tìm hiểu chính quãng đời của mình đang đi qua, mà chặng đường sắp tới luôn là một ẩn số, nên giọng hát của tôi sẽ còn nhiều thay đổi. Và cứ như thế, tôi để mọi thứ khám phá chính mình, tôi không làm điều ngược lại nữa.

Có người cho rằng, việc anh chuyển sang làm công việc của một nhà sản xuất vì ý thức được tuổi đời của nghệ sĩ rất ngắn ngủi, anh nghĩ sao về điều ấy? Hay chẳng lẽ đó là vì con người doanh nhân của anh đang trỗi dậy?

Tôi chưa bao giờ nghĩ con đường nghệ thuật của mình sẽ có điểm dừng lại, nên cũng luôn cho rằng nó sẽ không ngắn ngủi. Cách đây 8 năm, tôi trở thành người của âm nhạc và công chúng một cách khá hồn nhiên, nên đó là định mệnh. Những lo lắng về thời đỉnh cao của tên tuổi chắc là có thật đối với tất cả những ai được gọi là ngôi sao, nhưng may mắn là tôi được giác ngộ điều ấy sớm, nên chắc chắn những điều tôi đang làm không có chút liên hệ nào với việc ấy.

Thật lòng tôi mê hát, không mê sự nổi tiếng, thậm chí càng ngày càng tốn tiền để đi mua sự riêng tư cá nhân. Việc tôi sắm thêm vai trò sản xuất và lên chiến lược cho một công ty giải trí chỉ có một mục đích: giúp tôi hát và sống một cách biết điều hơn. Vai trò kia luôn bắt buộc tôi nhìn mọi thứ theo góc rộng, chiều sâu hơn. Tôi cũng có máu đam mê kinh doanh, không hẳn tất cả vì tiền. Mà ai trong cuộc sống này lại không phải là một nhà kinh doanh, ít nhất là cho chính bản thân mình?

Hà Anh Tuấn 2
“Thật lòng tôi mê hát, không mê sự nổi tiếng, thậm chí càng ngày càng tốn tiền để đi mua sự riêng tư cá nhân.”

 

Vậy cái lợi và bất lợi khi chuyển từ ca sĩ sang làm nhà sản xuất là gì? Làm thế nào để anh giữ được sự cân bằng giữa hai vai trò đó? Lợi thì nhiều đấy, vì tôi học được nhiều. Học kỹ năng sản xuất, sống kỷ luật, tư duy chuyên nghiệp, và quan trọng nhất là sự biết điều. Tôi không sống trên trời được, và vì thế sự “ngôi sao” của tôi cũng không đến nỗi làm ai nổi điên bao giờ. Bất lợi mà mọi người hay thắc mắc là liệu làm việc một cách công nghiệp có làm giảm bớt chất “nghệ” của tôi không? Cứ nghe cách tôi hát thì biết.

Nhìn chung, tất cả công việc và bầu không khí tôi thở hàng ngày đều là âm nhạc, không phải cho tôi hát thì cũng là lo cho người khác hát, mà toàn là người hát hay nên tôi thấy mình cũng chưa lạc đi đâu cả. Vẫn chừng ấy nhiệt huyết và rất “đầu gấu” trong âm nhạc. Tôi còn đang định tìm chỗ nào để trốn bớt khỏi những âm thanh, vì nhiều quá, lâu lâu thấy mệt. Nhìn lại mấy năm vừa rồi, toàn tốn tiền để mua sự yên tĩnh.

Bản quyền đang trở thành vấn đề nổi cộm hiện nay, anh có ý kiến gì về việc này?

Vấn đề lớn nhất là luật. Ai xử và xử như thế nào, hay đơn giản chỉ dừng lại việc ồn ào trên truyền thông để mất mặt. Tôn trọng bản quyền là thể hiện của sự tự trọng và văn minh. Nhiều người nói về vấn đề xâm phạm bản quyền rồi, nên tôi nghĩ mình không cần nói lại những điều đã cũ. Vấn đề là làm. Nhưng cuộc chơi sắp tới của Việt Nam không còn là cuộc chơi nội bộ nữa rồi, về tất cả mọi lĩnh vực. Nên nếu ta không đặt vấn đề bản quyền lên bàn, mọi cơ hội sẽ đi qua.

Âm nhạc là một lĩnh vực nhỏ, mà từ trước đến nay ta vẫn hay cho rằng là văn nghệ, vui là chính. Tôi cũng đã có luật sư riêng về vấn đề này, trước hết là để bản thân hiểu và tôn trọng nghiêm khắc. Đơn giản, cái gì không phải của mình thì không được tùy tiện xài, mà lại còn để kiếm tiền!

Vậy, những trở ngại, rắc rối nhất trong công việc sản xuất âm nhạc là gì? Anh rút ra được bài học gì từ đó?

Là những vấn đề thủ tục hành chính mang tính đặc thù của địa phương. Đó là những chuyện “trên trời rớt xuống”, và là những bài học không có trong sách vở nên bắt buộc phải trải nghiệm. Có những kế hoạch mình tính toán rất kỹ lưỡng nhưng vẫn còn một cái ách cuối cùng như thế. Nhưng tôi nghĩ chuyện đó cũng là lẽ thường tình, nếu nhìn rộng ra xã hội mình ở tất cả các lĩnh vực khác. Bài học tôi rút ra cho tuổi trẻ của mình là mọi thứ bắt đầu bằng một màu hồng thì không tốt. Phải quan sát và suy nghĩ nhiều hơn, điều mà năng lượng tuổi trẻ thường không kiên nhẫn làm được.

Những chương trình âm nhạc sắp tới do Hà Anh Tuấn sản xuất sẽ như thế nào?

Một mình tôi không thể sản xuất được bất cứ cái gì cả, tôi là một thành viên trong đội ngũ của Viet Vision. Chúng tôi đang sở hữu hai thương hiệu âm nhạc Viet Nam Concert và Câu chuyện hòa bình. Tôi tâm huyết và góp phần nhiều trong việc xây dựng thương hiệu cho cả hai, vì đều là những thứ tôi mê say. Viet Nam Concert là thương hiệu concert âm nhạc của những concept và giọng hát âm nhạc đương đại đỉnh cao, đã bắt đầu 3 số với Bằng Kiều, Thu Phương, và Khánh Ly. Chúng tôi đang “âm mưu” với số 4 đầu năm sau. Câu chuyện hòa bình là thương hiệu âm nhạc chúng tôi đồng sở hữu với Trung ương hội sinh viên Việt Nam và báo Tuổi Trẻ, dùng âm nhạc để nêu cao tình yêu hòa bình và hình ảnh thanh niên sinh viên Việt Nam nhiều thời kỳ. Sau số đầu tiên ở TP. HCM, chúng tôi sẽ mang ra Hà Nội vào tháng 1/2015 sắp tới.

Ngoài ra, chúng tôi là nhà sản xuất cho các sự kiện âm nhạc quốc tế đình đám tại Việt Nam suốt mấy năm qua, Super Junior, Il Divo, Ronan Keating, và sắp tới đây là Kelly Clarkson tại chung kết Hoa hậu Việt Nam 2014… Tranh thủ PR, bạn thấy tôi hạnh phúc hay không?

Từ con mắt của một người làm sản xuất, anh thấy các show ca nhạc tại Việt Nam hiện nay đang thiếu điều gì?

Thiếu tính concept, mà là concept về âm nhạc, không phải chỉ ở hình thức hay cách trang trí sân khấu. Điều ấy khó, vì nếu không kiên định và chạy theo thị hiếu “số đông” thì rồi cũng sẽ quay trở lại mẫu số chung là tạp kỹ. Mà tôi thích dùng từ “âm nhạc” hơn là “ca nhạc”. Cái đó cũng là do gu của cá nhân tôi thôi. Tôi không thích cái gì “tắc kè” quá, dễ đánh lừa cảm giác và để lại sự chán chường vô ích sau những cuộc chơi. Nhắc lại, đó chỉ là gu của tôi thôi nhé, vì tôi luôn dạy mình cách tôn trọng sự khác biệt và sở thích của người khác. Không cực đoan, không bảo thủ!

Phong cách thời trang của anh vẫn được đánh giá là lịch lãm, nhưng vì thế mà cũng có ý kiến cho rằng anh hơi đơn điệu? Liệu có bao giờ Hà Anh Tuấn thay đổi hình ảnh đó của mình?

Khẳng định luôn, tôi không bao giờ có ý định làm điều gì xa hơn trong thời trang của mình, vì sự lịch lãm mà công chúng nhận xét đã là một sự ưu ái quá lớn cho tôi rồi. Tôi không có chút đam mê nào về thời trang, không kiếm tiền bằng thời trang (có chăng là liên đới đến hình ảnh và phong thái của mình), nên cũng không muốn biến mình thành thảm họa.

Tôi hâm mộ những biểu tượng của thời trang, rất hâm mộ, nhưng tiếc rằng đó lại không phải là thứ hấp dẫn tôi. Hãy để những nữ ngôi sao làm việc ấy, họ say mê và có tài năng thiên bẩm hơn chúng tôi. Còn ngoài đời tôi chỉ thích quần đùi áo thun “oversized” cà phê lang thang với bạn bè, và chớ có rủ tôi đi xem show thời trang nào dài quá một tiếng đấy!

xem thêm

No more