Love, Simon: không bây giờ thì bao giờ?
Khán giả có xu hướng thích một câu chuyện dung dị nhưng nhức nhối và Love, Simon đã kể được câu chuyện về tuổi mới lớn dung dị như thế, nhưng nhức nhối khi cần.
Love, Simon là một bộ phim vềtuổi mới lớn nói về nhữngtrăn trở của cậu diễn viên chính, Simon. Cậu có một cuộc sống bình thường như bao thiếu niên khác, chỉ trừ một việc, Simon là gay và cậu ta chưa biếtphải “come out” như thế nào. Rồi một hôm,một bàiđăngẩn danh nói về những khó khăn gặp phải giống Simon và Simon bị cuốn vào những cuộcđối thoại qua mạng với cậu “Blue”ẩn mình kia.
Giới tính là một chủđề lớn, làcâu hỏi lớnmà bất kìcô, cậu bé nàođang lớn nào cũng phải suy nghĩvì chúng đangở độ tuổitìm tòi, khám phá cả thế giới lẫn bản thân mình. Không biết mình thực sự là ai, thích con trai hay con gái,điều đó có dị hợm trong mắt bố mẹ mình không, lũ bạn sẽ phản ứng ra sao,chẳng phải hoang mang lắm sao? Ai mà không có những bí mật không dám nói ra? Việc âm thầm sống với một bí mật lớn cũng khiến mỗiđêmở quãng dậy thìnày khó ngủđi một chút, thức khuya hơn một chút, suy nghĩ nhiều hơn một chút rồi buồn vu vơđi nhiều chút.
Một sốôm bí mậtđấy, vẫn sống là chính mình, chỉ không thể hiện phần bí mật kia rađể mọi người biết.Nỗi sợcho mọi người biết mình thật sự là gì có thểđến từ việcmình yêu thương mọi người và sợ làm tổn thương, làm biến dịmối quan hệ vốn cómà mình nuôi dưỡng, nên mới phải dồn nén cái tôi lại, vẫn sống với nó âm thầm, vẫn là mình và vẫn có mối quan hệ bình thường với mọi người. Tại sao phải làm phép thử khi mình chưa đủ sức chờ đón cơn sóng không rõ sẽ mang tai hoạ đến,Simon hay bất kỳ cô câu bé nàochẳng phải còn lơ ngơ lắm ở cái tuổi mười mấy sao.
Love, Simon không chỉ làm người xemsuy nghĩ về việc “come out” của một thiếu niên, cho mọi người biết giới tính thực sự của mình, mà còn làmngười xemnghĩ đến tính cách bản chất màbản thân ai cũngcó, nhưng sợđa phần mọi người sẽ không thích, nên thôi mình đành dấu nhẹm nó lại.
Chắc chắn Love, Simon còn gợi cho người xem cả một thời kỳ nhắn tin, chat chit qua mạng. Thời kỳ mà một người bạn dấu mặt đâu đó trên quả địa cầu này vẫn thường xuyên nói chuyện chia sẻ cuộc sống với mình mà mình chẳng dám nói ai. Thời hai người xa lạ chưa từng gặp mặt lại chân thành quan tâm và biết tất tần tật mọi chuyện bênđầu máy kia. Kể cả đoạn Simon chờ mail cũng làm ta nhớ tới thời cầm điện thoạiphím bấmnhờ tin nhắn của người mà mình say nắng thời cấp 2, cấp 3, bởi không dễ như bây giờ, Facebook và mọi nhận diện dễ dàng, còn lúc đấy, chờ đợi một đường truyền là con đường duy nhất, hồi hộp, chờ đợi và thấp thỏm chẳng biết nhắn lại gì. Rồi vài lần lỡ taythả một trái tim bâng quơ đi mà không kịpkéo lại.
Những rung động nhỏ khiến ta đồng cảm khi cô bạn gáiLeahtự ti trước nàng‘Super Woman’ quá bốc, những rung động khi thích một đứa bạn chơi cả chục năm mà nó không nhận ra, hay tự nhiên cậu Martin ngớ ngẩn vô tình tỏa sáng trong một đêm tưởng là nhạt nhẽo, rồi những phỏng đoán, những giả thiết tuôn trào chảy ra trong đầu Simon khi đoán Blue là ai trong số những bạn học của mình. Tất cả những cảm xúc mà các nhân vật trong phim gặp phảiđều nằm sẵn trong kýức người xem rồi, khán giả chỉ cầnđi xemđể người làm phim trao trả lại những kýức bịđánh rơi.
Từ cảnhđầu khi dàn diễn viên ngồi trong xe hơi, bật nhạc và nhảy loạn lên thì người xem biết họđã bị kéo về lại thời tuổi teenđiên loạn với những bản bản pop, rock, pop punk phát nhan nhản trên radio. Những ca khúcđược sử dụng trong phim trànđầy năng lượng, quấy phá,đáng yêu và ngô nghê như cái tuổi 17 của Simon.
Love, Simon là một bộ phimđơn giản, tinh tế và khéo léo. Làm một bộ phim về tình yêu tuổi học trò, tuổi mới lớncó yếu tốLGBT và màu da như thế mà không làm người xem nổi da gà vì gượng và nặng nề nằm hết ở sự nhảy cảm của người làm phim. Bộ phim trôi trảy nhẹ nhàng, không mang nặng tính khẩu hiệu, không giáođiều và không gánh gồng, phải lêntiếngđại diện bảo vệcho ai cả.
Không phải bố mẹ nào cũng tâm lý và cởi mở như mẹ của Simon trong Love, Simon, như bố của Elio trong Call me by your name,… nhưng dù bạn là ai, khi xem tới những cảnh tình cảm giữa các phụ huynh và con trong những bộ phim như thế này, bạn thấy được xoa dịu, được thông cảm. Rất nhiều người đồng tính không có những cái kết, những diễn tiến và sự thấu cảm trọn vẹn như những phụ huynh được mô tả trong phim, nhưng bộ phim là một cách nhìn, một cách phản ứng mà chúng ta đều ao ước, chúng ta hướng tới và mong mỏi.
Phóng khoáng và ân cần là đặc điểm chung của những người lớn trong Love, Simon. Cả hình ảnh thầygiáo vui tính cố gắngkhông làm cậu bé mặc đồ người gấu xấu hổ tột độ trước đám đông, cô giáo trong lớp phụ đạo kịchkhótính chê ỉ ôitiết mục của mấy đứa nhỏnhưng lạilên tiếngbảo vệ Simon lúc ở canteen khiến ta hả hê. Bộ phim dung dị kể một cậu chuyện vừa vặn trọn trịa và đầy ắp năng lượng.
Những gì ngây thơ, mới mẻ và khờ dại nhất hầu hết đều hội tụ đủ trong Love, Simon, dưới tình huống này hay trong lời thoại của một nhân vật nào đó. Những lúc bồng bột, cuồng điên và hạnh phúc nhất lũ bạn cũng ở sẵn trên màn hình, đừng nói là bạn chưa bao giờ mặc một bộ đồ ngớ ngẩn tới một bữa tiệc mà sau này nhìn lại cũng không hiểu tại sao bạn mặc nó. Không sao cả, nếu không ngớ ngẩn chân thành như thế với tuổi trẻ thìđếnbao giờ bạn mới dám,đúng không?
Xem thêm:
Dự đoán 10 bộ phim điện ảnh 2018 xuất sắc nhất (Phần 1)
—
Minh Thy (Tạp chí phái mạnh ELLE Man)