“Chainsaw Man: The Movie – Reze Arc” chuyển thể từ phần truyện có sự xuất hiện của nhân vật Reze, trong nguyên tác của Fujimoto Tatsuki. Cuộc sống tại Cục Bảo An của Denji/ Quỷ Cưa có nguy cơ bị xáo trộn, khi cậu gặp gỡ và phải lòng cô gái bán cafe bí ẩn Reze. Tình yêu của họ vừa chớm nở, phải sẵn sàng đối mặt với cơn bão tố mới.

Sự độc bản từ manga đến màn ảnh Chainsaw Man
Bộ manga Chainsaw Man của Fujimoto Tatsuki vốn nổi tiếng với lối kể chuyện phi quy tắc, vừa hài hước đen tối, vừa tàn bạo và đầy chất thơ méo mó. Reze Arc trong nguyên tác đã khắc họa một trong những chương đáng nhớ nhất, chính là mối quan hệ vừa ngọt ngào, vừa đầy hiểm nguy giữa Denji và Reze. Khi bước lên màn ảnh, bộ phim đã mở rộng khung kịch bản, không chỉ bám sát những cao trào hành động mà còn đào sâu vào sự mong manh trong tâm hồn Denji – một chàng trai khao khát tình yêu bình dị nhưng bị kéo vào cơn lốc của toan tính và phản bội.
Điểm đặc biệt của kịch bản phim là sự cân bằng giữa sự trung thành với manga và những sáng tạo điện ảnh mới. Những cảnh hẹn hò trong quán cà phê, những đoạn trò chuyện ngập ngừng dưới mưa được nới rộng nhịp điệu, cho phép khán giả thực sự cảm nhận sự e ấp, mong manh của mối tình chớm nở. Đồng thời, các màn chiến đấu được biên tập lại để khắc họa không chỉ sức mạnh cơ học của Quỷ Cưa và Quỷ Bom mà còn sự giằng xé trong trái tim họ.
Mối tình Denji – Reze trong phim hiện ra như một khúc ca điên dại: Vừa lãng mạn vừa đẫm máu. Denji, một kẻ chưa từng được yêu thương đúng nghĩa, dồn hết niềm tin ngây thơ vào Reze. Ngược lại, Reze vừa quyến rũ vừa nguy hiểm, như một đóa hoa có gai sẵn sàng khiến người si mê đổ máu. Chính sự đối nghịch này tạo nên kịch bản đậm chất bi kịch, nơi tình yêu không phải là cứu rỗi mà là vết thương sâu hoắm.

Từ đó, bộ phim đặt khán giả vào thế giằng co: Liệu ta đang chứng kiến một bản tình ca méo mó hay một trò chơi tàn nhẫn? Đây chính là sức mạnh kịch bản: biến một câu chuyện tình thành nỗi ám ảnh khó quên.
Phần nhìn siêu thực, chuẩn điện ảnh
Nếu manga của Fujimoto mang màu sắc thô ráp, gai góc, thì bản điện ảnh lại khoác lên nó một diện mạo siêu thực. MAPPA Studio đã chọn tông màu pha trộn giữa hiện thực u ám và mộng mị, khiến mỗi khung hình như thể bước ra từ một giấc mơ đẹp nhưng đầy sát khí. Cảnh đêm Tokyo, nơi ánh đèn neon loang loáng phản chiếu trên mặt nước mưa, trở thành phông nền vừa lãng mạn vừa nguy hiểm cho những cuộc gặp gỡ.
Một trong những điểm đáng khen là sự tinh tế khi chuyển thể các khung truyện sang điện ảnh. Những trang manga vốn chỉ gợi ý bằng vài đường nét và khoảng trống, nay được mở rộng thành không gian điện ảnh đầy sức sống. Đôi mắt Reze, khi cười vừa dịu dàng vừa bí ẩn, được khắc họa với chi tiết tinh xảo, đến mức khán giả có thể cảm nhận ánh sáng lấp lánh trong con ngươi – thứ ánh sáng có thể che giấu một cơn bão.

So với trải nghiệm đọc manga, bản phim mang đến lớp cảm xúc thứ hai: Cảm giác đắm chìm. Nếu khi lật trang truyện, độc giả phải tự tưởng tượng những âm thanh và nhịp điệu, thì trên màn ảnh, tất cả đã được định hình bằng âm thanh, nhạc nền, góc quay. Sự va chạm của lưỡi cưa, tiếng bom nổ, tiếng tim đập dồn dập khi Denji và Reze chạm vào nhau – tất cả khiến cảm xúc từ manga trở thành cơn lũ điện ảnh khó cưỡng.
Thậm chí, nhiều cảnh hành động trong phim còn được dàn dựng như một vở múa bạo lực siêu thực. Mỗi cú vung cưa, mỗi lần Reze biến hóa thành Quỷ Bom đều được dệt bằng nhịp điệu và hình ảnh ám ảnh, khiến khán giả vừa phấn khích vừa rùng mình. Đây không chỉ là chuyển thể đơn thuần, mà là một sự tái sinh bằng nghệ thuật thị giác.
Những điểm trừ đáng tiếc Chainsaw Man
Dù được đánh giá cao, bộ phim vẫn không tránh khỏi những điểm hạn chế. Nhịp phim đôi lúc bị kéo dài quá mức trong các cảnh lãng mạn, dễ khiến một số khán giả thiếu kiên nhẫn. Sự kéo giãn này mang tính nghệ thuật, nhưng cũng có thể làm giảm đi sự căng thẳng cần thiết của một tác phẩm hành động – kinh dị.
Ngoài ra, việc tập trung quá nhiều vào mối tình Denji – Reze khiến những nhân vật phụ khác bị mờ nhạt. Những bóng hình từng góp phần quan trọng vào nhịp điệu câu chuyện trong manga nay chỉ xuất hiện thoáng qua, như những chiếc bóng không kịp để lại dấu ấn. Điều này khiến bộ phim trở nên cô đặc về cảm xúc nhưng thiếu đi bức tranh toàn cảnh vốn là điểm mạnh của nguyên tác.

Một số khán giả trung thành với manga cũng có thể cảm thấy chưa thỏa mãn với cách phim xử lý đoạn cao trào cuối. Dù vẫn giữ tinh thần bi thương của arc, sự tiết chế trong cách dàn dựng có thể làm mất đi phần nào cảm giác choáng váng, đau nhói mà nguyên tác từng để lại. Đây là cái giá của việc điện ảnh hóa, đôi khi sự mơ hồ nghệ thuật lại lấy đi tính bùng nổ cảm xúc.
Tuy nhiên, nhìn tổng thể, những điểm trừ này không đủ để che mờ giá trị phim. Chúng trở thành phần lồi lõm cần thiết, khiến trải nghiệm xem vừa trọn vẹn vừa nhiều suy ngẫm.
Chainsaw Man: The Movie – Reze Arc là một minh chứng cho sức mạnh của chuyển thể: không chỉ bê nguyên tác lên màn ảnh, mà còn dám thử nghiệm, dám tái cấu trúc để khơi gợi cảm xúc sâu hơn. Đây là một bộ phim vừa dữ dội vừa bi thương, nơi tình yêu và cái chết song hành, nơi lưỡi cưa và bông hoa nở cùng lúc.
Với những ai từng đọc manga, bộ phim là cơ hội để tái ngộ một trong những chương xúc động nhất của Chainsaw Man bằng hình thức hoàn toàn mới. Với khán giả chưa từng biết đến Denji hay Reze, đây là lời mời bước vào một thế giới nơi tình yêu không phải là ánh sáng, mà là ngọn lửa có thể thiêu rụi tất cả. Và dù bước ra khỏi rạp với trái tim tan nát hay rạo rực, ta đều phải thừa nhận: tình yêu điên cuồng ấy chính là vết cắt khó quên của Quỷ Cưa.
_____
Bài: Phúc Logic