Review ‘Pink Venom’ – Black Pink: Nọc độc không nhiều sát thương

Bài Tuan Anh

Trở lại với "Pink Venom" sau gần hai năm, Blackpink mang đến rất nhiều âm thanh khác biệt, nhưng dường như ca khúc vẫn chưa tạo thành một chỉnh thể hoàn hảo.

Trước khi phát hành “Pink Venom”, lần cuối công chúng thấy cả bốn nữ nghệ sĩ Blackpink đứng cạnh nhau là sản phẩm “Lovesick Girl”, single quảng bá cho “The Album”. “Lovesick Girls” thành công rực rỡ, khai thác khía cạnh pop rock mà ta ít thấy từ nhóm, dẫu vẫn nhận nhiều ý kiến trái chiều nhưng sự độc đáo của ca khúc là điều không thể phủ nhận. 

Ở thời điểm hiện tại, chúng ta không có gì phải bàn cãi về sự thành công và sức hút của Blackpink với cả fan hâm mộ nam giới hay phái đẹp. Bất kỳ ca khúc nào mang thương hiệu “Blackpink” cũng sẽ trở thành một hiện tượng truyền thông bùng nổ.

Tuy nhiên, có nhiều lúc sự thành công không hoàn toàn đến từ âm nhạc, mà đó có thể là từ hình ảnh, thời trang. “Lovesick Girls” có thể nói là một ca khúc hiếm hoi của nhóm mà sức hút hoàn toàn đến từ mặt âm thanh, khi thời điểm ra mắt nó không được săn đón mạnh mẽ như “How you like that” hay “Ice Cream”, nhưng đây lại là ca khúc trụ hạng rất lâu trên bảng xếp hạng của Hàn Quốc. 

Ca khúc “Lovesick Girls”

Nhưng với vai trò là một lead single mở đường cho album tiếp theo, thật khó để YG Entertainment sẽ mang đến cho Blackpink một sản phẩm chỉ tập trung vào âm nhạc như vậy. “Pink Venom” phải là một quả bom tấn công phá trên mọi mặt trận. Thế nên, chúng ta thấy người ta nhắc đến rất nhiều về MV của “Pink Venom”, về trang phục về họ mặc, thậm chí logo của Manchester United trên áo của Jennie cũng gây bão. Tuy nhiên, về mặt âm nhạc, “Pink Venom” gây nhiều tranh cãi không kém so với “How You Like That” một thời. 

Vấn đề lớn nhất của “Pink Venom” đó là sự chắp vá một cách không liền lạc  của các phân đoạn với loạt chất liệu âm thanh khác biệt nhau. Mở màn với tiếng đàn tranh Hàn Quốc, nhưng giai điệu đó chỉ là một cách thêm thắt tạo nên một yếu tố bàn luận, ngoài ra trong bài hát không còn thấy âm thanh này được sử dụng. Thay vào đó, “Pink Venom” chịu ảnh hưởng của âm nhạc Ấn Độ – rất giống với những gì “How You Like That” từng làm. Cấu trúc bài hát thì cứ liên tục đưa các phân đoạn vào từ pre – chorus, chorus, bridge rồi outro với mỗi phân đoạn là cách sử dụng âm thanh khác nhau, không có sự gắn kết thực sự chắc chắn. 

về mặt âm nhạc, “Pink Venom” gây nhiều tranh cãi không kém so với “How You Like That” một thời.

Chorus có lẽ là điểm gây nhiều tiếc nuối của “Pink Venom” khi có quá nhiều sự lặp lại. Jennie và Lisa đều là những cá tính rất nổi trội, nhưng họ lại trình bày phần chorus với hai đoạn giống hệt nhau từ lyrics, nhịp điệu cho đến cả tông giọng. Phân đoạn này lại được lặp lại thêm lần nữa ở nửa sau bài hát và mọi thứ vẫn giữ nguyên, không có bất cứ sự thay đổi nào cả. Đoạn outro đã được thay đổi thành một phân đoạn bùng nổ (tương tự như những “Kill This Love” hay “How You Like That”) nhưng tính tuần hoàn của nó vẫn như vậy. Jennie – vốn là một nghệ sĩ tài năng – dường như bị o ép trong ca khúc có phần lặp lại, khiến cô không thể đem lại sự “cháy” cần thiết như các bài hát trước đó. Điều này khiế công chúng cảm giác như bài hát vẫn còn bị thiếu.

Khi phần giai điệu không tạo ra được cao trào thì người hát cần phải sở hữu chất giọng rất mạnh, đôi khi hơi chói một chút để tạo hiệu ứng cần thiết. Đội ngũ sản xuất lại chỉ sử dụng một mình giọng của Jennie, khiến cho ca khúc thiếu trọn vẹn. 

Điểm gây nhiều tiếc nuối của “Pink Venom” khi có quá nhiều sự lặp lại.

Tuy nhiên, “Pink Venom” vẫn là một ca khúc rất có sức hút dẫu cho phần âm nhạc có nhiều điểm chưa thỏa mãn. Tất cả vẫn đến từ điểm mạnh của Blackpink từ bao lâu nay không đổi: Sức hút riêng biệt của bốn thành viên. Có thể nói, nếu không phải Blackpink thể hiện, ca khúc sẽ khó trở thành hit.

Với một ca khúc thiên mạnh về rap/hiphop, việc Jennie và Lisa chiếm thế thượng phong với nhiều phân đoạn hơn là điều dễ hiểu. Và trừ đoạn chorus được làm hơi đơn điệu và thiếu sức sống, các phân đoạn khác cả 2 đều làm rất tốt. Đặc biệt là cú chuyển từ đoạn chorus điện tử sang verse 2 mang đậm màu hiphop old school, nơi Jennie và Lisa liên tục mang đến những phần trình bày rất thoải mái, tự nhiên như những nghệ sĩ underground thứ thiệt. Đã rất lâu rồi chúng ta mới thấy Blackpink đậm đặc trong hiphop đến thế, và đây hoàn toàn là điểm sáng vượt trội cho bài. 

Jennie và Jisa vẫn luôn cuốn hút với chất rap của mình.

Rosé và Jisoo có ít đất thể hiện trong bài hơn, tuy nhiên phần trình bày của cả hai chắc chắn là điều cần thiết để bài hát có một giai điệu làm cầu nối giữa các phân đoạn rap dày đặc. Rosé cao mảnh, đôi lúc sáng và chói, còn Jisoo trầm ấm, chắc chắn chính là hai cực bổ trợ cho nhau cực kì hiệu quả. Đặc biệt, cả hai đều có spotlight riêng với việc khoe khả năng chơi nhạc cụ của mình, giúp cho bài hát có thêm nhiều màu sắc. Giá như bridge có thêm một phân đoạn nốt cao để Rosé khoe giọng thì sẽ trọn vẹn hơn nhiều. 

Chất giọng của Rosé và Jisoo quá tuyệt vời.

“Pink Venom” đã và đang thành công vang dội, đó không phải là điều bất ngờ. Điều mà người hâm mộ mong chờ nhất, là rốt cuộc Pink Venom sẽ mở ra diện mạo mới cho album của Blackpink như thế nào, thì bài hát vẫn chưa làm được. Vẫn là những âm thanh trap/hiphop dày đặc, vẫn dựa dẫm vào cá tính nổi trội của 4 thành viên để xây dựng bài hát, ngoài ra không có gì quá mới lạ so với “The Album” hai năm trước. Những người yêu mến Blackpink nói chung có thể hài lòng phần nào, còn những người mong chờ âm nhạc của nhóm thì có lẽ cần chờ đợi thêm bởi nọc độc của “Pink Venom” vẫn còn bị tiết chế. Tuy nhiên, công chúng vẫn tin rằng, album sắp tới của Blackpink sẽ chứa đựng những bất ngờ, như ca khúc “Lovesick Girls”.

Sau thời gian dài vắng bóng, Blackpink vẫn luôn là ẩn số khiến chúng ta chờ đợi.

__________

Tạp chí Phái mạnh ELLE Man

Bài: Nam Trần 

No more