Predator: Badlands xoay quanh Dek (Dimitrius Schuster-Koloamatangi đóng), một Yautja bị gia đình ruồng bỏ vì thể trạng còi cọc. Để chứng tỏ bản thân, anh quyết định đến hành tinh chết chóc Genna và săn lùng sinh vật nguy hiểm nhất nơi đây. Đồng hành cùng anh còn có Thia (Elle Fanning), một android mất đôi chân bị tập đoàn Weyland-Yutani bỏ lại.

Tầm nhìn khai phóng của nhà làm phim trong Predator: Badlands
Nếu Prey (2022) từng được xem là “cuộc phục hưng” đầu tiên của thương hiệu Predator, thì Badlands là bước nhảy xa hơn nữa – nơi đạo diễn Dan Trachtenberg không chỉ làm mới hình thức, mà còn tái định nghĩa triết lý của cả thương hiệu. Anh dám đặt câu hỏi: Điều gì xảy ra nếu “kẻ săn” không còn ở thế thượng phong, và điều gì khiến một sinh vật được sinh ra để giết lại học cách bảo vệ?
Bối cảnh hành tinh hoang vu Genna chính là “phòng thí nghiệm đạo đức” mà Trachtenberg tạo ra để thử nghiệm câu hỏi ấy. Dek – Predator trẻ tuổi bị ruồng bỏ – buộc phải liên minh cùng Thia (Elle Fanning) – một android mất thân thể, để cùng sống sót. Câu chuyện mang dáng dấp của một bi kịch sinh tồn, nhưng đằng sau là sự trăn trở về danh dự, về ý nghĩa của việc trở thành chiến binh, về ranh giới giữa bản năng và lòng trắc ẩn.
Cũng trong năm 2025, vũ trụ Predator chứng kiến một bước mở khác: Bộ phim hoạt hình Predator: Killer of Killers ra mắt song song, mở rộng lore của chủng tộc Yautja dưới góc nhìn thần thoại. Có thể thấy rõ tầm nhìn khai phóng mà Dan Trachtenberg và ê-kíp đang theo đuổi: đưa Predator thoát khỏi vỏ bọc hành động đơn thuần, trở thành biểu tượng văn hóa đa tầng – nơi mỗi thế hệ Yautja phản chiếu những khía cạnh khác nhau của con người hiện đại.
Đó là sự táo bạo không phải đạo diễn nào cũng dám làm – biến một thương hiệu “máu và móng vuốt” thành chất liệu để nói về đạo lý, danh dự, và cả sự tiến hóa tâm lý của kẻ từng là biểu tượng bạo lực.

Câu chuyện về phụ huynh độc hại và khát vọng cảm thông
Predator: Badlands không chỉ nói về cuộc đi săn, mà còn là ẩn dụ về những đứa con bị tổn thương bởi kỳ vọng của cha mẹ. Dek, đứa con bị bộ tộc Yautja ruồng bỏ vì “không đủ tàn nhẫn”, chính là nạn nhân của thứ văn hóa độc tôn sức mạnh. Thia, một android được tạo ra để phụng sự, rồi bị hủy bỏ khi không còn “hoàn hảo”, cũng mang trong mình bóng hình của những đứa trẻ bị lập trình bởi chuẩn mực khắc nghiệt.
Bộ phim khéo léo cài cắm thông điệp về “phụ huynh độc hại” – một chủ đề vốn rất người, nhưng được ẩn trong lớp vỏ giả tưởng. Cả Dek lẫn Thia đều phải học cách phá bỏ “giáo điều di truyền” mà kẻ tạo ra họ áp đặt: Rằng chỉ có kẻ mạnh mới đáng sống, chỉ có chiến thắng mới được công nhận. Họ nhận ra sức mạnh thực sự không nằm ở quyền thống trị, mà ở khả năng cảm thông và nâng đỡ – điều mà xã hội, dù là con người hay Yautja, đều đang đánh mất.
Trong khung cảnh sa mạc chết chóc, khi Predator đỡ Thia qua từng cơn bão, khi android yếu ớt chỉ đường cho kẻ săn lạc lối, bộ phim đã lặng lẽ nói về sự chữa lành: chỉ khi ta học cách nhìn thấy chính mình trong nỗi đau của người khác, bản năng sinh tồn mới trở thành nhân tính.
Trên phương diện hình ảnh, Badlands vẫn mang đậm dấu ấn Dan Trachtenberg: Hành động có tiết tấu rõ ràng, hiệu ứng vừa đủ, không sa đà vào CGI lòe loẹt. Phong cảnh sa mạc đỏ rực, những cơn bão điện từ và sinh vật khổng lồ được dàn dựng với quy mô điện ảnh lớn, tạo nên cảm giác vừa thực vừa mộng.
Elle Fanning là tâm điểm của bộ phim. Nhân vật người máy Thia không chỉ thuyết phục nhờ kỹ năng diễn xuất, mà còn bởi sự ấm áp mà cô mang lại trong thế giới vô cảm của Predator. Còn Dek, tuy bị giới hạn bởi lớp mặt nạ và dáng hình alien, vẫn toát lên nỗi cô độc, sự ngờ vực và khát vọng được nhìn nhận – những cảm xúc vốn rất con người.

Điểm trừ đáng tiếc nằm ở nhịp phim có phần chùng ở giữa, một vài đoạn hội thoại mang tính triết lý kéo dài và việc bị giới hạn bởi xếp hạng PG-13 khiến phim thiếu đi chất bạo liệt đặc trưng. Tuy nhiên, xét trong tổng thể, Badlands vẫn đủ mạnh để khẳng định thương hiệu Predator đang bước vào thời kỳ trưởng thành – nơi tiếng gầm được thay bằng tiếng nói của suy tư.
Predators trong thời kỳ hậu anh hùng
Nếu bản gốc năm 1987 là biểu tượng cơ bắp của chủ nghĩa sinh tồn, thì Badlands đại diện cho thế hệ hậu anh hùng – nơi ngay cả quái vật cũng phải đối diện với cảm xúc và đạo lý. Thay vì rạch ròi thiện – ác, phim đưa Predator bước vào vùng xám đạo đức: kẻ săn cũng biết sợ, biết xót thương, biết chọn lùi bước để bảo vệ.
Đó là bước tiến đáng giá trong cách Hollywood tái tạo các huyền thoại cũ. Từ Joker, Venom đến Godzilla Minus One, các thương hiệu đình đám đều đang đi theo con đường tương tự – “làm mềm” quái vật để tìm thấy giá trị con người. Và Predator: Badlands, bằng chính sự liều lĩnh của mình, đã chứng minh rằng cỗ máy săn mồi nổi tiếng nhất hành tinh vẫn còn rất nhiều điều để kể.

Không phải ai cũng dễ chấp nhận một Predator biết thấu cảm, nhưng chính sự dũng cảm đó khiến Badlands trở thành tác phẩm đáng nhớ nhất trong chuỗi hậu Prey. Tác phẩm không chạy theo hoài niệm máu lửa, mà chọn hướng đi mới – một hành trình trưởng thành của cả nhân vật lẫn thương hiệu.
Khi kẻ săn học cách cúi đầu, khi quái vật học cách yêu thương, Predator không còn chỉ là phim hành động, mà trở thành tấm gương phản chiếu nỗi khao khát được công nhận, được yêu thương trong mỗi con người.
_______
Bài: Phúc Logic