Nhân vật 03/07/2017

Hoàng Rob: “Bài bản đưa bạn đi xa, tư duy đưa bạn đi khắp nơi”

Bài ELLE Team

[ELLE Man tháng 6/2017] Mặc cho một số ì xèo bình luận gọi dòng nhạc pop điện tử mà Hoàng Rob theo đuổi là “thị trường, dễ dãi”, dường như nghệ sĩ violin đương đại “tay ngang” vẫn tự tin với mục đích của mình.

Nghệ

Chúc mừng bạn đã đoạt danh hiệu “Nghệ sĩ mới của năm” trong giải Cống hiến 2017. Trước live show “Hừng Đông” hồi cuối năm 2016 bạn vẫn còn “run run”, vậy điều gì khiến bạn bình tĩnh và bay bổng như lúc này?

Đúng là trước live concert Hừng Đông, tôi còn khá run vì tất cả mọi việc đều trên tinh thần “dự đoán”. Sau đêm nhạc ra mắt, tôi thấy mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp, từ phản hồi của khán giả xem trực tiếp, của công chúng, của giới chuyên môn lẫn những cơ hội mới trong công việc mà tôi chỉ có được sau khi chứng minh mình trên sân khấu trực tiếp chứ không phải qua MV hay các sản phẩm online như trước. Và quan trọng nhất tôi đã giải được bài toán khó là vượt qua chính bản thân để có thể trình diễn trong 2 tiếng liên tục, với khối lượng công việc cũng như luyện tập kéo dài nửa năm trời. Thời gian trước, tôi từng là một người trẻ quá cầu toàn đến mức hay bất an, cứ phải lắng nghe quá nhiều thứ từ xung quanh, hoang mang không biết mình làm đúng hay sai. Nhưng giờ đây, với một thời gian hoạt động đủ dài và những động lực mà tôi có được, tôi hiểu rằng làm nghệ thuật cũng như đẽo cày giữa đường vậy, nếu cứ lo lắng và tham khảo quá nhiều thì sẽ chỉ nhận được những sản phẩm méo mó. Mình không thể chiều lòng hết những cái tôi khác biệt, điều duy nhất có thể làm là bình tĩnh và vững tin vào con đường của mình, mọi ý kiến dù của ai đi nữa cũng chỉ mang tính chất tham khảo thôi.

Phản ứng đầu tiên của bạn khi biết những bản nhạc violin đương đại của mình bị xếp vào “nhạc thang máy”?

Tôi thấy điều này là một tín hiệu tốt. Tôi từng trả lời một bình luận bảo rằng nhạc của mình là “nhạc thang máy” rằng thang máy của những tòa nhà cao cấp thì cũng đáng nói đấy chứ (cười). Tôi nghĩ rằng âm nhạc khi len lỏi được vào đời sống, tiệm cận được với số đông người nghe thì đã là thành công rồi, dù là nhạc thang máy, nhạc chờ… Tôi cũng từng rất vui mừng khi nghe nhạc của mình vang lên trong các trung tâm thương mại, các MV quảng cáo, tại các quán cà phê.

vol-1177 copy copy

Gần đây một số nghệ sĩ tên tuổi tỏ ra xem nhẹ “nhạc thị trường”, “nghệ sĩ thị trường”, họ luôn coi tính “hàn lâm”, nhạc cổ điển như một giá trị phải có. Bạn nghĩ sao?

Tôi thấy điều này hết sức bình thường, không chỉ đối với âm nhạc mà câu chuyện “nghệ thuật vị nghệ thuật hay nghệ thuật vị số đông” muôn thuở vẫn là chủ đề nóng. Phía nào cũng sẽ có những quan điểm và lý do riêng của họ, tuy nhiên điều quan trọng nhất vẫn là học cách tôn trọng những sự khác biệt, bởi tôi nghĩ rằng chỉ có khác biệt mới có sự phát triển.

Theo bạn ở Việt Nam có ca sĩ, nhóm nhạc nào đang bắt kịp thị trường mà bạn thấy tâm phục khẩu phục?

Dù là một nghệ sĩ violin và rất yêu thích âm nhạc của các diva hay âm nhạc thể nghiệm nhưng cũng như nhiều bạn trẻ khác, tôi vẫn theo dõi những nghệ sĩ giải trí. Trong số đó tôi rất thích chị Hồ Ngọc Hà và Sơn Tùng. Tôi thấy ở họ có quá nhiều điều mà một nghệ sĩ khí nhạc như tôi cần phải học hỏi. Đó là cách thu hút khán giả trên sân khấu, siêng năng hoạt động, nghiêm túc, chỉn chu trong từng sản phẩm, biết khắc phục những bất lợi trở thành điểm mạnh. Chính vì vậy dù là những cái tên gây tranh cãi, họ vẫn là những ngôi sao giải trí xuất hiện khắp mọi nơi với sự nghiệp đáng ngưỡng mộ.

MC

Bạn có dự định chơi nhạc ở phố đi bộ như nghệ sĩ nhị cầm Trần Văn Xâm, hiện đang là ngôi sao cực sáng vào các tối cuối tuần?

Tôi rất thích anh Trần Văn Xâm cũng như tâm trạng được chơi nhạc hay thưởng thức âm nhạc đường phố nói chung nhưng có lẽ hiện tại thì chưa thích hợp. Với dòng nhạc cũng như định hướng hình ảnh của mình và tính chất, yêu cầu của các nhãn hàng mà mình đang hợp tác, tôi chú trọng hơn đến sự tổng hòa nhiều yếu tố khi trình diễn. Điều kiện âm thanh ánh sáng rất quan trọng để có được phần biểu diễn hiệu quả nhất, chính vì vậy hiện tại tôi chỉ yên tâm khi diễn trong những show riêng của mình hoặc những chương trình lớn có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Tôi nghĩ đấy là cách mà mình tôn trọng người xem và khán giả.

hoàng rob

Chơi violin điện tử những bản dễ nghe, dễ kiếm show bạn có sợ mình bị lười biếng. Bạn từng làm gì để “mình đỡ chán mình”?

Tôi khá sợ bị rơi vào căn bệnh chung của nhiều người làm nghệ thuật, đó là trạng thái lười biếng sau mỗi dự án. Cũng may tính tôi luôn thích sự vận động, tôi luôn cảm thấy thừa thãi nếu mình chỉ ngồi một chỗ mà không làm gì mới nên luôn tìm đến niềm vui lao động. Thật ra nhạc của tôi không phải bài nào cũng dễ nghe, cũng có những bài thể nghiệm lẫn những bài pop đại chúng. Cuối cùng tôi nghĩ rằng, cách duy nhất để “mình không chán mình” là phải tích cực khám phá và đào xới bản thân mình nhiều hơn ở những góc cạnh khác nhau trong âm nhạc cũng như tìm kiếm cho mình những cảm hứng mới. Tôi luôn tìm được những điều thú vị trên hành trình này.

Mới đây bạn chia sẻ “sô chậu mãi cũng chán” vậy bạn có kế hoạch gì mới sắp tới và trong “Hừng Đông” Nam tiến?

Hiện tại tôi đang triển khai một album mới và hy vọng sẽ kịp ra mắt vào năm 2018. Còn trước mắt trong năm nay, tôi đang thực hiện một vài MV những ca khúc trong Hừng Đông cũng như đưa live concert Hừng Đông Nam tiến – vào với TP.HCM với những sự kết hợp và khách mời mới lạ hơn. Sẽ có những gương mặt quen và chắc chắn là cả những gương mặt gây ngạc nhiên. Tôi cũng đã nhận được một số lời mời hợp tác trong những dự án khác và làm đại diện hình ảnh của một số nhãn hàng. Tôi thấy mình đang ở trong giai đoạn nhiều năng lượng.

“Nhạc thang máy” của những tòa nhà cao cấp thì cũng đáng nói đấy chứ. Khi âm nhạc len lỏi vào đời sống, tiệm cận được với số đông người nghe thì đã là một thành công đáng kể rồi.

hoàng rob

Hoàng

Nhận giải Cống hiến“Nghệ sĩ mới của năm”, bạn dự tính mình sẽ “mới” với khán giả trong khoảng bao lâu nữa. Bạn có định mở rộng đối tượng khán giả không?

Câu hỏi sẽ “mới” trong bao lâu nữa tôi nghĩ bản thân mình chỉ có thể trả lời bằng sự chăm chỉ và nhiệt thành, cuối cùng cũng chỉ có khán giả nghe nhạc mới là người quyết định được điều đó. Tôi không vội vì việc gì cũng cần quá trình, tôi thấy từ “mới” là một từ truyền cảm hứng, mới có nghĩa là không sợ thua thiệt gì cả. Mình còn “mới” nghĩa là còn nhiều năng lượng và cơ hội phía trước. Tôi đang muốn hướng đến các bạn trẻ nhiều hơn, các dự án dành cho sinh viên sắp tới của tôi cũng sẽ thể hiện điều đó.

hoàng rob

Bạn có sẵn sàng truyền lại “phong cách chơi nhạc kiểu Bond” cho một nghệ sĩ trẻ có mong muốn tiếp nối Hoàng Rob?

Tôi thấy mình chưa đủ khả năng để truyền bá hay chỉ dạy một ai đó, tôi vẫn đang trong quá trình định hình phong cách riêng của mình để không còn có bóng dáng của những nghệ sĩ quốc tế mà mình thần tượng nữa. Hơn nữa, tôi nghĩ điều mà mỗi nghệ sĩ có thể học được là kỹ thuật âm nhạc, còn phong cách và tinh thần biểu diễn là điều hoàn toàn tự nhiên thuộc về cá tính riêng, không ai giống ai cả.

Với nghệ sĩ trẻ có hoàn cảnh như bạn ở một thời điểm trước đó từng “bị đóng dấu “Nghiệp dư đừng có mà hy vọng!”, bạn có lời khuyên gì cho họ?

Tôi mong sự cố gắng của mình sẽ mang đến cảm hứng nhỏ cho các bạn – những người vẫn đang nỗ lực để khẳng định mình qua âm nhạc. Tôi nghĩ rằng tài năng và học hành bài bản sẽ đưa bạn tiến thật xa nhưng tư duy, đam mê và nhiệt thành cầu tiến mới là điều đưa bạn đi khắp mọi nơi.

Cảm ơn bạn!

No more