Trong cuộc trò chuyện cùng ELLE Man Việt Nam, Lợi Trần chia sẻ về con đường từ võ đài boxing đến phim trường, những năm tháng chật vật vươn ra ánh sáng và niềm tin giản dị rằng chỉ có lao động nghiêm túc mới mang lại giá trị thật.
Xin chào Lợi Trần! Bộ phim “Tử chiến trên không” đang nhận được rất nhiều phản hồi tích cực từ khán giả. Cảm giác của anh ra sao khi tác phẩm mình góp mặt được công chúng chào đón?
Lợi Trần: Thực sự, tôi rất xúc động và biết ơn khi Tử chiến trên không được khán giả đón nhận nồng nhiệt. Đây là một dự án mà cả ê-kíp đã cùng nhau đi qua rất nhiều thử thách, từ những cảnh quay đầy căng thẳng, khốc liệt cho tới những ngày làm việc kéo dài. Khi được khán giả yêu thương, tôi có cảm giác như mọi công sức và những đêm thức trắng của mình đã được đền đáp xứng đáng. Với tôi, hạnh phúc lớn nhất của một diễn viên là là được nhìn thấy nhân vật mình hóa thân chạm được đến trái tim người xem.
Được biết, đạo diễn Hàm Trần đã phải “đấu tranh” với nhà sản xuất để giữ anh lại cho vai Hải. Có thể thấy đạo diễn đặt rất nhiều niềm tin vào anh. Anh có thể tiết lộ điều gì trong buổi casting đã thuyết phục được đạo diễn?
Lợi Trần: Tôi từng có dịp hợp tác với anh Hàm vài năm trước trong một phân cảnh nhỏ. Khi ấy, anh bảo ấn tượng với năng lượng và sự tập trung của tôi trên phim trường. Nhưng mãi đến Tử chiến trên không, chúng tôi mới thực sự gặp lại nhau, một cách rất tình cờ ở sân bay. Chính từ cuộc gặp đó, anh mời tôi đến thử vai Hải.
Buổi casting hôm ấy, tôi được giao hai phân đoạn. Tôi không cố gắng “diễn”, mà chỉ để mình trôi vào cảm xúc của một người đàn ông yêu thương gia đình đến mức sẵn sàng đánh đổi tất cả. Tôi nghĩ chính sự thành thật trong khoảnh khắc đó đã khiến anh Hàm nhìn thấy một phần con người của Hải trong tôi. Tôi thật sự biết ơn anh Hàm vì đã tin tưởng, cũng như cảm kích Điện ảnh Công an Nhân dân và nhà sản xuất Galaxy đã cho tôi cơ hội được sống trong vai diễn này.
Vai Hải đòi hỏi diễn xuất nội tâm phức tạp, khác hẳn những vai hành động trước đây. Anh đã có sự chuẩn bị như thế nào cho nhân vật này?
Lợi Trần: Đây là vai khiến tôi phải “sống cùng nhân vật” suốt nhiều tháng liền. Tôi đọc kịch bản đi đọc lại rất nhiều lần, rồi tự viết cho mình một “hồ sơ nhân vật” thật chi tiết, từ quá khứ, thói quen, tâm lý cho đến cả những cử chỉ nhỏ nhất.
Hải từng là một Đại úy công binh, một người lính giỏi. Vì thế, tôi phải tìm hiểu kỹ cách họ suy nghĩ, nói năng, phản ứng trước áp lực. Tôi quan sát cả ánh mắt của những người lính – thứ ánh mắt vừa cứng rắn, vừa chất chứa điều gì đó rất riêng khi đối diện mất mát và nỗi sợ. Có những đêm tôi thức trắng chỉ để tìm ra ranh giới mong manh giữa “thiện” và “ác” trong con người anh ta. Với tôi, đây là vai diễn khó nhất nhưng cũng đáng giá nhất trong sự nghiệp của mình cho đến lúc này.
Anh từng từ chối vai diễn quan trọng trong phim “Mưa Đỏ”. Quay ngược thời gian, liệu anh có hối hận về quyết định đó?
Lợi Trần: Tôi không hối hận. Thực ra, khi tôi casting cho Mưa Đỏ, dự án vẫn đang trong giai đoạn bàn thảo, chưa có gì được xác nhận. Lúc đó, mẹ tôi đang bệnh nặng và tôi cần ở bên bà. Tôi tin rằng mọi cơ hội xuất hiện trong đời đều có lý do riêng của nó. Nếu mình chọn theo tiếng nói của trái tim, thì không có gì là mất mát cả.
Tôi vẫn nghĩ, nếu ngày ấy tôi gác lại gia đình để theo đuổi vai diễn, có lẽ hôm nay tôi đã không thể đứng trước ống kính một cách trọn vẹn như bây giờ. Đôi khi, việc mình đi chậm lại một chút chính là cách để sau này bước vững vàng hơn.
Từ võ đài boxing đến phim trường là một cú “rẽ lái” đầy bất ngờ. Điều gì đã khiến một võ sĩ quyết tâm bỏ lại tất cả để theo đuổi ánh đèn sân khấu, dù không được đào tạo bài bản?
Lợi Trần: Tôi đến với diễn xuất rất tự nhiên, đúng nghĩa là một “tay ngang”. Tôi yêu nghệ thuật, nhưng ít khi chia sẻ với gia đình, vì hiểu con đường này không dễ đi. Khi còn là võ sĩ, tôi từng tham gia vài vai quần chúng chỉ để thỏa đam mê, không nghĩ gì xa hơn. Nhưng rồi, chính những vai nhỏ đó lại mở ra một lối rẽ mà tôi không ngờ tới.
Tôi nhận ra rằng, khi mình thực sự dành trọn tâm huyết cho điều gì, cơ hội sẽ tự tìm đến. Từ ngày bước vào điện ảnh, tôi học cách bắt đầu lại từ đầu, rèn luyện, quan sát, lắng nghe và thử thách chính mình trong từng vai diễn. Mỗi lần đứng trước ống kính, tôi đều thấy như mình đang bước lên “võ đài” khác, một nơi mà bên cạnh sức mạnh, còn cần cả trái tim và sự chân thành.
Vai diễn Thập Bát Ca trong Bi Long Đại Ca đã đưa tên tuổi anh đến gần hơn với khán giả, nhưng sau đó là 4 năm “chững lại” vì đại dịch. Anh đã đối mặt và vượt qua giai đoạn khó khăn này như thế nào?
Lợi Trần: Đó là một quãng thời gian thật sự khó khăn. Đại dịch khiến mọi thứ ngưng trệ, kế hoạch và dự án đều phải dừng lại, nhưng tôi chọn cách dùng khoảng lặng đó để nhìn lại chính mình. Tôi vẫn duy trì việc tập luyện mỗi ngày, học thêm về diễn xuất, đọc kịch bản và xem rất nhiều phim, không phải để tìm vai, mà để hiểu sâu hơn cách người ta tạo nên một nhân vật sống động.
Tôi cũng dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, đặc biệt là cho mẹ, sau khi cha mất. Chính những tháng ngày tĩnh lặng ấy giúp tôi bình tâm, hiểu rõ hơn điều gì thực sự quan trọng. Có lẽ nhờ vậy mà khi đến với Tử chiến trên không, tôi mới có thể hóa thân vào Hải – một nhân vật có nhiều tầng cảm xúc, nhiều nỗi giằng xé, bằng tất cả sự chín chắn và trải nghiệm của chính mình.
Anh từng làm huấn luyện viên thể hình, dạy võ để nuôi đam mê diễn xuất. Quan điểm của anh thế nào về việc “dùng nghề khác để nuôi nghề diễn”?
Lợi Trần: Tôi nghĩ đó là điều rất bình thường, thậm chí đáng trân trọng. Nghề diễn vốn khắc nghiệt, không phải lúc nào cũng có cơ hội hay nguồn thu ổn định. Nếu mình có một công việc khác để duy trì cuộc sống, trong khi vẫn kiên định với đam mê, thì điều đó hoàn toàn xứng đáng được tôn trọng.
Thời gian làm huấn luyện viên thể hình, dạy võ giúp tôi giữ được kỷ luật, sức khỏe và tinh thần chiến đấu – những thứ mà diễn xuất cũng đòi hỏi rất nhiều. Có lẽ chính môi trường rèn luyện ấy đã giúp tôi bước lên phim trường với sự bền bỉ và tập trung mà nghề này cần.
Gia đình luôn là động lực lớn nhất của anh, đặc biệt là hình ảnh người mẹ và người cha quá cố. Sự thành công hiện tại có ý nghĩa như thế nào đối với anh và mẹ?
Lợi Trần: Cha tôi đã mất, còn mẹ thì trải qua bạo bệnh. Vì thế, mỗi bước đi hôm nay đều mang trong đó tình thương và sự biết ơn. Với tôi, thành công không chỉ là được khán giả công nhận, mà còn là khi mẹ nhìn thấy con trai mình đứng vững, làm điều mình yêu bằng tất cả tâm huyết.
Mỗi khi nhận một vai diễn mới, tôi thường tự hỏi: “Nếu ba còn sống, ông sẽ tự hào thế nào?” và chính câu hỏi ấy khiến tôi luôn cố gắng hơn mỗi ngày. Tôi muốn những gì mình làm hôm nay không chỉ là cho sự nghiệp, mà còn là để báo đáp tình thương mà cha mẹ đã dành trọn cho mình.
Là một người có kinh nghiệm về võ thuật và đã tự vượt qua nhiều thử thách hành động trên phim trường, anh có ý định trở thành một đạo diễn hoặc chỉ đạo võ thuật cho phim điện ảnh Việt Nam không?
Lợi Trần: Tôi cũng từng nghĩ đến điều đó, vì võ thuật là một phần không thể tách khỏi tôi. Tôi luôn mong có ngày được góp sức cho điện ảnh Việt với vai trò chỉ đạo võ thuật, không chỉ để mang lại những pha hành động chân thật hơn, mà còn để kể câu chuyện bằng chính ngôn ngữ của cơ thể.
Thật ra, tôi cũng đang ấp ủ một dự án riêng do mình tự sản xuất. Câu chuyện đã có, kịch bản tôi cũng hình dung được khá rõ. Nhưng tôi tin mọi thứ đều tùy duyên, làm phim không chỉ cần đam mê, mà còn cần điều kiện, đặc biệt là tài chính. Vì thế, ở thời điểm này, tôi muốn tập trung trọn vẹn cho diễn xuất. Tôi muốn trải nghiệm thêm, sống thêm trong nhiều nhân vật khác nhau, trước khi đủ “chín” để đứng ở vị trí chỉ huy một bộ phim.
Sau tất cả những thăng trầm và cuối cùng đã tìm được “ánh sáng” với vai Hải, nếu có một lời khuyên chân thành nhất gửi đến những diễn viên trẻ đang trong giai đoạn chật vật, anh sẽ nói với họ điều gì?
Lợi Trần: Tôi sẽ nói với họ rằng: đừng sợ những khởi đầu nhỏ. Tôi cũng từng đi từ vai quần chúng, từng bị từ chối, từng có lúc nản lòng. Nhưng nếu thật sự yêu nghề, hãy cứ đi từng bước, kiên nhẫn và trung thực với chính mình. Cơ hội sẽ đến với người biết chuẩn bị. Điện ảnh là một hành trình dài, không dành cho ai vội vàng. Điều quan trọng nhất là hãy giữ lửa trong tim, vì chính ngọn lửa đó sẽ dẫn bạn đi qua mọi thử thách.
Cảm ơn anh đã dành thời gian cho ELLE Man Việt Nam. Chúc Lợi Trần luôn giữ vững đam mê và phát triển rực rỡ trong sự nghiệp diễn xuất!
Bài: Hoàng Thúy Vân
Art Director: Vu Duc Hai
Creative Producer: Quang Ng Ray
Photographer: Ben Le
Stylist: Tri D
Make Up: Olesaya Lun
Hair: Hien Korea