Review “Elio”: Tình bạn là ngôn ngữ phổ quát

Bài Tuan Anh

elio
Elio kể về một đứa trẻ muốn được người ngoài hành tinh bắt cóc và bất ngờ được… toại nguyện. Bắt đầu bằng một câu chuyện tưởng chừng kỳ quặc, phim từng bước mở ra hành trình trưởng thành và khám phá đậm chất hiện sinh của một cậu bé cô độc với khát vọng được nhìn thấy, được hiểu đúng bản chất và được yêu thương không điều kiện.

elio

phim zombie

Hành trình tìm kiếm sự thấu hiểu elio

 

Lấy cảm hứng từ một chi tiết có thật trong lịch sử khám phá vũ trụ – chiếc đĩa vàng được tàu Voyager 1 mang theo lời chào từ các ngôn ngữ khắp thế giới, Elio mở ra một giả định thú vị: Điều gì sẽ xảy ra nếu một đứa trẻ cô đơn gửi thông điệp của riêng mình vào không gian và được đáp lại?

 

Elio Solís là cậu bé 11 tuổi mồ côi cha mẹ, sống cùng dì Olga – một nhà khoa học đang dở dang giấc mơ trở thành phi hành gia. Trong khi những đứa trẻ khác thỏa sức vui chơi và tận hưởng thế giới tuổi thơ của mình, Elio lại thu mình trong thế giới riêng. Cậu lặng lẽ, rụt rè và không thể hòa nhập với các bạn đồng trang lứa. Khi tham gia một buổi triển lãm về tàu vũ trụ Voyager, cậu bé đã vô tình gửi tín hiệu ra vũ trụ.

 

Từ khoảnh khắc ấy, số phận của cậu rẽ sang hướng khác. Elio liên lạc được với một chủng tộc ngoài hành tinh vừa tiến vào quỹ đạo Trái đất. Hiểu lầm thông điệp của cậu, họ gán cho Elio danh xưng “Đại sứ nhân loại” và đưa cậu đến Communiverse, một tổ chức mang dáng dấp Liên Hiệp Quốc liên hành tinh.

elio
Elio Solís, cậu bé 11 tuổi mồ côi cha mẹ, sống cùng dì Olga. (Ảnh: Tư liệu)

Khi đến với Communiverse, Elio lần đầu tiên được lắng nghe, được tin tưởng và có cơ hội thể hiện bản thân. Trái ngược với Trái Đất nơi cậu bị xem là lập dị, Communiverse hiện lên như một xã hội lý tưởng. Đó là một xã hội nơi sự khác biệt được chấp nhận và tôn vinh. Hành tinh này, với mọi sự xa kỳ quặc và vô lý của nó trở thành không gian mở để cậu bé khám phá chính mình.

 

Bên cạnh đó, mối quan hệ giữa Elio và Glordon – một sinh vật ngoài hành tinh đồng trang lứa, con trai của một thủ lĩnh độc đoán là điểm sáng xúc cảm trong kịch bản. Không cần chung ngôn ngữ, hình hài hay văn hóa, hai đứa trẻ gắn bó với nhau qua sự thấu hiểu nỗi đau mà chúng không thể gọi tên: cảm giác bị cha mẹ, cộng đồng và thế giới gán cho những khuôn mẫu không phù hợp.

elio
Đến với Communiverse, Elio lần đầu tiên được lắng nghe, được tin tưởng, và có cơ hội thể hiện bản thân. (Ảnh: Tư liệu)

Với Elio, Pixar một lần nữa khẳng định khả năng tạo nên những tác phẩm đa tầng lớp, nơi trẻ em có thể cười vui, người lớn có thể suy ngẫm. Phim ghi dấu ấn nhờ lớp thông điệp tinh tế về tình cảm gia đình. Câu chuyện về một cậu bé cô đơn được bồi đắp bằng những tình huống vừa hài hước, vừa lay động, cho thấy dù khác biệt đến đâu, con người vẫn luôn khao khát được thấu hiểu và kết nối với người thân của mình.

 

Lời an ủi tới những tâm hồn nhỏ lạc lõng

 

Từ Coco, Finding Nemo, Inside Out đến Luca, Pixar đã từ lâu tỏ ra mẫn cảm với những tâm hồn nhỏ bé bị bỏ lại bên lề, những đứa trẻ khác biệt, trôi nổi giữa đám đông, mang trong mình những câu hỏi về bản thân, về tình yêu thương và về nơi gọi là “nhà”. Elio tiếp tục mô-típ ấy, nhưng lần này đặt nó trong khung cảnh liên hành tinh.

 

Trong phim, Elio là cậu bé nhạy cảm, mang nỗi cô đơn âm ỉ đến mức tin rằng chỉ có vũ trụ mới thực sự lắng nghe mình. Trong mắt người lớn, cậu là một đứa trẻ “khó hiểu”; trong mắt bạn bè cùng lứa, cậu là kẻ lập dị. Cậu không có ước mơ lớn, cũng không sở hữu tài năng phi thường. Elio chỉ là một cậu bé hướng nội với nhu cầu giản dị là được thấu hiểu.

Giống như Miguel trong Coco – người tìm thấy bản thân trong thế giới của những người đã khuất, Elio tìm thấy sự đồng điệu từ các nền văn minh ngoài hành tinh. Điểm chung của những hành trình ấy không nằm ở quy mô vũ trụ, mà nằm ở cảm xúc thuần khiết: tất cả đều là những đứa trẻ đang tìm một nơi để thuộc về.

phim hoạt hình
Elio chỉ là một cậu bé hướng nội và nhu cầu được thấu hiểu. (Ảnh: Tư liệu)

Elio không đưa ra lời giải cho mọi tổn thương, cũng không đóng vai nhà trị liệu. Phim chỉ lặng lẽ đưa ra một giả định rất đẹp rằng ở đâu đó trong vũ trụ, sẽ có ai đó lắng nghe bạn, nhìn thấy bạn đúng như bạn đang là, ngay cả khi người đó đến từ một hành tinh khác. Mối quan hệ giữa Elio và Glordon là minh chứng rõ ràng nhất. Hai sinh vật không chung loài, không chung ngôn ngữ, vẫn nhận ra nhau bằng cảm giác cô lập và sự kỳ vọng.

 

Giống Elio, Glordon cũng lớn lên trong sự thiếu vắng tình cảm gia đình, cũng trăn trở giữa việc khẳng định bản thân và khao khát được yêu thương. Mối quan hệ giữa hai nhân vật cho thấy dù thuộc về những thế giới khác nhau, những tổn thương và nhu cầu cảm xúc lại mang tính phổ quát.

 

Điểm đáng giá của Elio nằm ở chính sự thay đổi thầm lặng đó. Bộ phim không tìm cách lý tưởng hóa Trái đất hay bất kỳ hành tinh nào khác. Thay vào đó, nó gợi mở một sự thật giản dị rằng sự sống dù ở đâu cũng luôn chất chứa khuyết điểm. Nhưng thay vì né tránh, Elio dần học cách chạm vào chúng, thấu hiểu và chấp nhận. Từ một đứa trẻ lạc lõng, Elio tái nhận thức khái niệm ngôi nhà. Ở đó, nhà không phải là một nơi chốn hoàn hảo, mà là không gian nơi ta được chấp nhận, bất toàn nhưng chân thực.

 

Ở tuyến nhân vật người lớn, đạo diễn Madeline Sharafian và các đồng đạo diễn (Domee Shi, Adrian Molina) không chọn xây dựng một tuyến phản diện cụ thể, mà để cho xung đột nội tâm trở thành động lực chính. Những người lớn trong phim như dì Olga hay Chúa tể Grigon đều không xấu, họ chỉ lúng túng. Họ yêu thương, nhưng bất lực khi không hiểu ngôn ngữ cảm xúc của đứa trẻ trước mặt. Họ đại diện cho những bậc cha mẹ đang vật lộn với khoảng cách thế hệ, và đôi khi không thể chạm đến cảm xúc của con cái. Với những khán giả nhỏ tuổi và cả những người lớn từng là trẻ con, đây là một thông điệp dịu dàng và ấm áp.

 

Những thước phim tràn ngập màu sắc elio

 

Bộ phim gây ấn tượng nhờ thiết kế sinh vật phong phú, đa dạng về hình thái và cá tính, cùng hệ thống bối cảnh vũ trụ tưởng tượng công phu. Từ hành lang đa sắc của hội đồng Communiverse cho tới khoảng trời đêm rộng mở, mỗi khung hình đều được chăm chút kỹ lưỡng, vừa tạo sự choáng ngợp thị giác, vừa khéo léo dẫn dắt nhịp kể.

 

Đặc biệt, hoạt họa tiếp tục là thế mạnh của Pixar, thể hiện qua những chuyển động mượt mà, chuyển cảnh tinh tế và khả năng điều tiết nhịp độ hợp lý. Thế giới vũ trụ trong Elio được tạo hình như một bể cá lấp lánh, theo chia sẻ của đạo diễn Madeline Sharafian. Ekip đã lấy cảm hứng từ kính màu và sinh vật biển sâu để tạo ra bảng màu, kết cấu đặc trưng cho các hành tinh và sinh vật ngoài hành tinh trong phim. Chính sự kết hợp đó khiến thế giới ngoài hành tinh vừa lạ lẫm vừa đầy mê hoặc.

 

Tuy nhiên, điểm sáng thực sự của bộ phim chính là nhân vật Glordon (Remy Edgerly), con trai của Chúa tể Grigon. Với ngoại hình mũm mĩm và tính cách đáng yêu, không ít khán giả nhận xét Glordon là phiên bản mini của sâu cát Dune hay Creeper trong Mickey 17. Glordon là một trong những nhân vật phụ thú vị nhất và là người bạn thân thiết của Elio.

elio
Thế giới ngoài hành tinh vừa lạ lẫm vừa đầy mê hoặc. (Ảnh: Tư liệu)

Âm nhạc trong Elio cũng đóng vai trò như một nhân vật đồng hành cùng tâm trạng nhân vật. Phần nhạc nền là sự pha trộn giữa âm thanh điện tử mang màu sắc khoa học viễn tưởng và giai điệu mộc mạc từ piano, đàn dây tạo nên lớp âm thanh giàu cảm xúc, lúc thì kịch tính, lúc lại mênh mang.

 

Nhìn chung, Elio là một tác phẩm tuyệt đẹp, giàu tính nhân bản. Được phát triển hoàn toàn từ một kịch bản gốc kết hợp hài hòa giữa âm thanh và hình ảnh, phim mang đến một trải nghiệm độc đáo, mới mẻ trong mùa phim hè đầy rẫy các tác phẩm chuyển thể, làm lại và phần tiếp theo.

K-pop

______

Bài: Hoàng Thúy Vân

No more