Từ những mùa đầu tiên, series “Love, Death & Robots” đã tạo nên dấu ấn với những câu chuyện đầy tính nhân văn, thậm chí triết lý, nhưng luôn giữ một yếu tố chung: Sự mới mẻ, bất ngờ trong cách kể chuyện và chất lượng hình ảnh vượt trội.
Mùa 4 vừa được phát hành vào tháng 5 năm nay, có vẻ như không thể tiếp nối sự xuất sắc của các mùa trước. Loạt phim vẫn duy trì được sự đa dạng về thể loại và hình thức hoạt hình, nhưng lại thiếu đi sự bứt phá về mặt nội dung.
Đẹp mắt nhưng thiếu chiều sâu
Một trong những điểm mạnh mà “Love, Death & Robots” mùa 4 vẫn giữ được là sức sáng tạo không giới hạn, trong việc khai thác các phong cách hoạt hình.
Từ 2D truyền thống, CGI đến stop-motion, mùa này tiếp tục mang đến cho người xem những cảnh quay đậm chất nghệ thuật, đôi khi là siêu thực. Những tập như “How Zeke Got Religion” hay “Smart Appliances, Stupid Owners” được đánh giá cao bởi lối tạo hình độc đáo và sự tinh tế trong từng khung hình.
Tuy nhiên, sự lộng lẫy của hình ảnh lại không bù đắp được cho phần nội dung mỏng manh của một số tập. Trong khi các mùa trước như “Zima Blue” hay “The Witness” đã khiến người xem phải suy ngẫm lâu dài với sự kết hợp hoàn hảo giữa hình ảnh và câu chuyện, mùa 4 lại không thể tái hiện được cái tầm này.
Một số tập, như “Golgotha”, dẫu mang đến những cảnh hành động mạnh mẽ và kỹ xảo ấn tượng, nhưng lại thiếu đi chiều sâu trong các tình huống và nhân vật, khiến người xem cảm thấy hụt hẫng.
Hay như sự phân bổ thời lượng cũng là một vấn đề, khi nhiều tập chỉ kéo dài vài phút, khiến nội dung có cảm giác chưa đủ để phát triển hết các ý tưởng tiềm năng.
Khi so sánh với các mùa trước, người xem có thể thấy rõ sự thiếu hụt trong việc kết nối các yếu tố hình ảnh với nội dung. Các mùa đầu tiên của “Love, Death & Robots” như một bữa tiệc thị giác đầy đặn và đong đầy cảm xúc, còn mùa 4 lại chỉ là những món ăn nhanh, thiếu gia vị và sự tinh tế.
Giá trị nhân văn nửa vời
Mùa 4 của :Love, Death & Robots” tiếp tục khai thác nhiều chủ đề quen thuộc trong thế giới khoa học viễn tưởng, những câu chuyện về công nghệ, xã hội và giá trị nhân loại. Tuy nhiên, điều mà các fan kỳ vọng ở mùa này – sự đột phá về mặt nội dung – lại không được đáp ứng một cách đầy đủ.
Điển hình là tập “Golgotha”, với hình ảnh hoàn toàn theo phong cách live-action, là một sự thay đổi đáng chú ý, nhưng lại thiếu chiều sâu trong việc phát triển nhân vật và tình huống. Tập này cố gắng đưa người xem vào một không gian rộng lớn với những yếu tố kỳ bí, nhưng khi kết thúc, người xem không có được cảm giác thỏa mãn hay suy ngẫm như những tập “truyền thống” của series.
Chưa kể, những tập như “How Zeke Got Religion” hay “The Screaming of the Tyrannosaur” dù mang đến những câu chuyện tưởng như mới mẻ, song sớm trở nên nhạt nhẽo khi thiếu một thông điệp mạnh mẽ cũng như cú twist sâu sắc.
Nói cách khác, mùa 4 có nhiều ý tưởng tiềm năng, nhưng phần lớn các câu chuyện lại thiếu sự kết nối chặt chẽ, khiến người xem cảm thấy chúng như những mảnh ghép rời rạc hơn là một tổng thể gắn kết.
Một điểm sáng của mùa 4 là sự xuất hiện của những cái tên nổi bật, như MrBeast trong một vai cameo trong tập “The Screaming of the Tyrannosaur”. Sự tham gia của những nhân vật này không chỉ thu hút sự chú ý mà còn tạo nên một làn sóng bàn tán trong cộng đồng fan.
Tương lai nào cho một loạt phim đang chững lại? love death robots
“Love, Death & Robots” từng được xem là “Black Mirror” phiên bản hoạt hình – nơi mà mỗi tập là một lời tiên tri, một cảnh báo về tương lai. Nhưng khi sự kỳ dị ấy không còn đủ sức gây ngạc nhiên, loạt phim sẽ cần tái định vị bản thân nếu muốn tiếp tục tồn tại lâu dài trong lòng người xem.
Một trong những hướng đi khả thi là mạnh dạn giảm số lượng tập mỗi mùa để tập trung vào chất lượng kịch bản. Có thể 5–6 tập tâm huyết, chỉn chu và giàu ý nghĩa sẽ đáng giá hơn 10 tập không đều tay như hiện nay.
Ngoài ra, Netflix có thể cân nhắc mời thêm các biên kịch tên tuổi – không nhất thiết phải từ lĩnh vực hoạt hình – để mang lại hơi thở mới cho các câu chuyện. Mùa 1 từng thành công nhờ sự tham gia của nhiều nhà sáng tạo có màu sắc riêng biệt và cá tính mạnh, điều mà các mùa gần đây đang dần thiếu vắng.
Một điểm sáng là loạt phim vẫn giữ được cộng đồng fan trung thành, sẵn sàng ủng hộ nếu thấy nỗ lực đổi mới thực sự. Điều đó nghĩa là “Love, Death & Robots” chưa đến mức thoái trào – nhưng chắc chắn đang ở thời điểm cần “bẻ lái”. Bằng không, cái tên từng tiên phong này có thể sẽ chìm vào quên lãng giữa muôn vàn nội dung mới trên nền tảng.
Hy vọng rằng trong những mùa tiếp theo, đội ngũ sản xuất sẽ ưu tiên tính chọn lọc và sự đầu tư chiều sâu cho kịch bản, thay vì chạy theo số lượng hay lặp lại công thức cũ. Vì dù là hoạt hình ngắn, mỗi tập vẫn cần một câu chuyện tử tế.
______
Bài: Phúc Logic