Vì sao “Mang mẹ đi bỏ” vẫn là bộ phim Việt ấn tượng?

Bài Tuan Anh

mang mẹ đi bỏ
Ngay khi ra mắt, "Mang mẹ đi bỏ" nhanh chóng gây tiếng vang trên thị trường điện ảnh Việt. Dù vẫn có ý kiến cho rằng bộ phim chưa thực sự chạm đến cảm xúc người xem, nhưng không thể phủ nhận những điểm nhấn đáng chú ý mà tác phẩm mang lại.

 

Ra rạp từ ngày 30/7, Mang Mẹ Đi Bỏ gây bất ngờ khi vươn lên dẫn đầu phòng vé Việt, thu về 13,8 tỉ đồng tính cả vé đặt trước. Phim vượt qua Thám tử lừng danh Conan, cho thấy sức hút của một câu chuyện thuần Việt nhưng mang sức cộng hưởng lớn về mặt cảm xúc. Phim lặng lẽ phơi bày sự kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần của người làm con trong hành trình chăm sóc mẹ già mắc Alzheimer. Dưới lớp vỏ một câu chuyện gia đình buồn bã, bộ phim đặt ra nhiều câu hỏi gai góc về lòng hiếu thảo.

mang mẹ đi bỏ
Mang Mẹ Đi Bỏ gây bất ngờ khi vươn lên dẫn đầu phòng vé Việt ngay trong ngày chiếu sớm. (Ảnh: Tư liệu)
The Fantastic Four

Hành trình đi xa để trở về mang mẹ đi bỏ

 

Bối cảnh câu chuyện được đặt ở một đô thị ngột ngạt, chàng trai trẻ Hoan (Tuấn Trần) mưu sinh bằng nghề cắt tóc lề đường. Cuộc sống của anh bị trói buộc bởi người mẹ già – bà Hạnh (Hồng Đào), mắc chứng Alzheimer. Bà sống trạng thái của một đứa trẻ, cần sự chăm sóc và giám sát 24/24. Hoan gánh vác vai trò của một người con, đồng thời là một người cha bất đắc dĩ của chính mẹ mình.

 

Không giống những cụ ông, cụ bà đã yếu, nằm yên một chỗ, bà Hạnh đi lại, quậy phá, có khi phải buộc chân để không bỏ nhà ra đi. Căn bệnh khiến bà sống trong trạng thái mơ hồ triền miên, không còn nhận ra con trai, không nhớ tên mình, không kiểm soát được vệ sinh cá nhân. Bà không khác gì một đứa trẻ lên ba.

mang mẹ đi bỏ
Bà Hạnh (Hồng Đào) mắc chứng Alzheimer, sống trong trạng thái của một đứa trẻ. (Ảnh: Tư liệu)

Hoan thương mẹ mình một cách bản năng. Nhưng bi kịch chồng lên bi kịch khi chính Hoan cũng phát bệnh. Những cơn co giật bất chợt, những lần mất ý thức khiến anh đổ gục giữa đường. Trong hoàn cảnh đó, việc chăm sóc mẹ là một cuộc chiến sinh tồn mỗi ngày. Khi lòng hiếu thảo chạm ngưỡng giới hạn, Hoan đưa ra một quyết định liều lĩnh: đưa mẹ sang Hàn Quốc, trao bà cho người anh cùng mẹ khác cha mà chính anh chưa từng gặp.

 

Đạo diễn Mo Hong Jin tinh tế khai thác tâm lý nhân vật qua những chi tiết đời thường, những lát cắt đắt giá về cuộc sống ngột ngạt. Khán giả không chỉ thấy Hoan chăm sóc mẹ mà còn cảm nhận được sự dằn vặt, bế tắc của anh. Ánh mắt Hoan chất chứa sự bất lực, sự cô đơn, và đôi khi là cả nỗi oán trách vô hình. Anh bị mắc kẹt giữa tình yêu thương và sự tự do cá nhân, giữa trách nhiệm và khao khát được sống cuộc đời của chính mình. Sự mâu thuẫn nội tâm này được Tuấn Trần thể hiện vô cùng tự nhiên và chân thực, biến Hoan từ một nhân vật trên màn ảnh thành một người bạn, một người anh mà chúng ta có thể đồng cảm sâu sắc.

 

Nếu nửa đầu phim là một bản giao hưởng u uất, nặng trĩu về cuộc sống của Hoan và bà Hạnh, thì nửa sau lại mở ra một chương mới: chương của hy vọng, của đối thoại và sự trưởng thành. Khi Hoan đưa ra quyết định dẫn mẹ sang Hàn Quốc để tìm người anh, bộ phim chuyển mình thành một hành trình đi tìm chính mình. Đây là một chuyến đi thật xa để Hoan có thể đối diện với sự thật, với những cảm xúc bị dồn nén bấy lâu, và để anh hiểu rằng điều gì mới là không thể thay thế.

phim việt nam
Phim đan xen nhiều phân cảnh dí dỏm, hài hước nhưng cũng xúc động về tình bạn. (Ảnh: Tư liệu)

Hình ảnh đẹp, âm nhạc giàu cảm xúc

 

Hai phần ba thời lượng của Mang Mẹ Đi Bỏ diễn ra tại Việt Nam, trong căn nhà nhỏ nơi chỉ có hai mẹ con cùng sinh sống. Đạo diễn Mo Hong Jin lựa chọn tiếp cận câu chuyện bằng ống kính gần gũi, không cường điệu, không dồn dập – để từng chi tiết đời thường lên tiếng.

 

Hoan không có điều kiện gửi mẹ vào cơ sở y tế. Anh buộc phải mang theo mẹ trên chiếc xe ba gác cũ kỹ, trói chân bà vào khung xe để không bỏ đi lang thang. Mỗi lần dừng lại cắt tóc, anh vừa làm việc, vừa nơm nớp trông chừng bà không khác gì một người cha chăm con thơ. Những cảnh anh ân cần đút mẹ ăn, đánh răng, dọn chất thải, hay hứng đồ ăn bà nhả ra đủ để người xem hiểu tình yêu thương âm thầm, không phô trương. Chuỗi khoảnh khắc tưởng như nhỏ nhặt ấy là xương sống của toàn bộ phim.

 

Sự trống rỗng và lạc lõng trong các mối quan hệ được thể hiện qua những bố cục khung hình giống như tranh tĩnh vật: nhân vật thu mình vào một góc, căn phòng chỉ còn một vệt sáng lẻ loi hắt lên gương mặt mất phương hướng. Những hình ảnh ấy không giật gân, không gây sốc, nhưng chính vì vậy lại để lại dư âm dài lâu.

 

Nếu hình ảnh là bề mặt của Mang Mẹ Đi Bỏ, thì âm thanh chính là tầng chìm. Phim không dùng âm nhạc để dẫn dắt cảm xúc một cách trực diện, mà lựa chọn một lối tiếp cận ngược: đặt người xem vào vị trí lắng nghe đời sống trong trạng thái nguyên thủy nhất với tiếng cửa khép, tiếng bước chân vọng trong hành lang trống, hay tiếng thở khẽ khàng mà nặng trĩu của một cơ thể kiệt sức. Chính những âm thanh tưởng chừng vụn vặt ấy lại tạo nên lớp nền cảm xúc vững chắc cho toàn bộ mạch phim.

mang mẹ đi bỏ
Phim ghi điểm với phần nhạc nền giàu cảm xúc. (Tư liệu)

Diễn xuất chạm tới trái tim mang mẹ đi bỏ

 

Trong Mang Mẹ Đi Bỏ, Tuấn Trần tiếp tục thể hiện chiều sâu nội tâm của nhân vật Hoan – một người con trẻ trung, yêu thương mẹ, nhưng đằng sau đôi mắt ấy là nỗi uất ức, sự bế tắc của một người không thể tìm ra lối thoát cho chính mình.

 

Sự mâu thuẫn nội tâm của Hoan được Tuấn Trần thể hiện qua từng cử chỉ nhỏ nhất: từ ánh nhìn đượm buồn đến những cái nhấp nháy môi đầy dằn vặt. Hoan muốn từ bỏ cuộc sống hiện tại, nhưng lại sợ không ai chăm sóc mẹ; muốn trao mẹ cho người khác, nhưng lại không thể nỡ; muốn chăm sóc mẹ, nhưng lại bị bóp nghẹt bởi hoàn cảnh. Tất cả những khát khao và lo âu ấy được Tuấn Trần truyền tải một cách tự nhiên, khiến người xem vừa thương cảm vừa thấu hiểu nhân vật.

phim việt nam
Tuấn Trần thể hiện diễn xuất tiến bộ trong một nhân vật nặng tâm lý. (Ảnh: Tư liệu)

Bên cạnh Tuấn Trần, Hồng Đào cũng là điểm sáng lớn trong bộ phim này. Sau vai diễn ấn tượng trong Chị Dâu (2024), cô tiếp tục khẳng định tài năng với vai bà Hạnh trong Mang Mẹ Đi Bỏ. Bằng sự nghiên cứu tỉ mỉ về bệnh Alzheimer, Hồng Đào đã mang đến một hình ảnh bà Hạnh sống động – vừa đắm chìm trong thế giới của chính mình, vừa có những khoảnh khắc tỉnh táo đầy xúc động, thể hiện sự hối hận và tình thương với người con trai thiệt thòi. Với sự ăn ý tuyệt vời giữa Hồng Đào và Tuấn Trần, hình ảnh mẹ con trong phim trở nên thật và gần gũi.

 

Dàn diễn viên phụ của Mang Mẹ Đi Bỏ cũng góp phần không nhỏ vào thành công của bộ phim. Những gương mặt như Vinh Râu, Lâm Vỹ Dạ, Quốc Khánh, Hải Triều hay Jung Il-woo đều thể hiện được sự ăn ý và sự sáng tạo trong từng nhân vật phụ. Mỗi người đều để lại một dấu ấn riêng, dù chỉ xuất hiện trong những phân cảnh ngắn.

mang mẹ đi bỏ
Với vai Hạnh, Hồng Đào lấy nước mắt người xem nhờ khả năng biến hóa linh hoạt. (Ảnh: Tư liệu)
phàm nhân tu tiên

_____

Bài: Hoàng Thúy Vân

No more