Ca nhạc Quốc tế: “Lão làng” trở lại

Bài Trúc Đoàn

Khi các huyền thoại âm nhạc ra album mới, ít ai mong đợi họ làm được một kỳ tích hay tạo ra cuộc cách mạng nào. Nhờ thế, những “cây đa cây đề” của nền âm nhạc thế giới có thể hoàn toàn yên tâm sáng tác và tiếp tục chinh phục những ai đã đem lòng yêu họ!
Lao lang trong am nhac
Có nhiều cách để các ngôi sao ca nhạc quốc tế gạo cội tiếp tục sự nghiệp đàn hát của mình. Lựa chọn theo đuổi lĩnh vực sở trường…

Chuẩn bị bước sang tuổi 70, thế nhưng David Gilmour, thành viên trụ cột nhóm progressive rock vĩ đại Pink Floyd vẫn miệt mài lưu diễn khắp châu Âu và châu Mỹ để quảng bá cho album solo Rattle That Lock ra mắt hồi tháng 9 vừa qua. Một kiệt tác được mong chờ nhất với không chỉ các fan trung thành của Pink Floyd hay dòng classic rock nói chung. Và cũng không khó nhận ra những kỳ vọng lớn lao công chúng dành cho Blackstar – đĩa nhạc mới do David Bowie thực hiện, dự kiến phát hành ngày 8/1, đúng sinh nhật lần thứ 69 của rocker người Anh.

Có nhiều cách để các ngôi sao ca nhạc quốc tế gạo cội tiếp tục sự nghiệp đàn hát của mình. Ngoài David Gilmour, Keith Richards của nhóm The Rolling Stones, James Taylor, Madonna, Bjork, Don Henley của nhóm Eagles, nhóm Def Leppard đều lựa chọn theo đuổi lĩnh vực âm nhạc sở trường và album của họ ra mắt trong năm 2015 là những minh chứng rõ ràng nhất.

Madonna vẫn tỏ ra vô cùng sung sức trong album pop dance Rebel Heart, còn Vulnicura của Bjork không lệch ra khỏi dòng art-pop pha trộn với ambience. James Taylor vẫn chinh phục được người nghe bằng nhịp điệu folk rock đầy suy tư trong Before This World, còn Don Henley mang đến âm hưởng country rock tinh tuyền trong Cash County. Album mang chính tên nhóm Def Lappard chơi hard rock thuần túy, còn Crosseyed Heart của Keith Richards lại đậm màu rock ‘n’ roll theo khuynh hướng blues.

Nhưng cũng có những người thích phiêu lưu sang các “lãnh địa” âm nhạc mới mẻ, như một cách làm mới bản thân, giống như Mark Knopfler, trụ cột của nhóm Dire Straits năm xưa, với album Tracker. Giã từ dòng blues rock của thời đỉnh cao, giờ đây, Mark Knopfler ưa thích phong cách nhạc đồng quê êm dịu, phù hợp với cả tâm tình cũng như sức khỏe. Nhưng ngón guitar của ông trong mọi album solo vẫn “thần sầu” như hơn 30 năm về trước. Tương tự vậy, hai “lão làng” khác của nền ca nhạc quốc tế là Rod Stewart và Barry Manilow cũng chủ yếu ra các album nhạc xưa, bởi chất giọng của họ giờ đây đã rất khó thăng hoa cùng rock.

Lao lang am nhac
… hoặc chuyển hướng sang những lĩnh vực ca nhạc mới mẻ. Nhưng tất cả vẫn rất yên tâm bởi vì họ luôn có một lực lượng người hâm mộ trung thành để thỏa sức sáng tạo trên con đường mới lạ.

Huyền thoại Bob Dylan gây bất ngờ khi tung ra Shadows In The Night, cover lại 10 ca khúc kinh điển theo lối pop cổ điển của thập niên 1960s pha trộn một chút jazz êm dịu. Chưa bao giờ có lợi thế về giọng hát, Bob Dylan vẫn mang đến hứng khởi cho người nghe nhờ độ “quái” cũng như chất ngẫu hứng đậm đặc trong lối trình diễn. Shadows Of The Night đã được đề cử Grammy 2016 ở hạng mục “Album hát nhạc pop hay nhất” cùng với My Dream Duets của Barry Manilow.

My Dream Duets cũng đại diện cho một xu hướng sáng tạo quen thuộc của các nghệ sĩ kỳ cựu. Đó là ra các album song ca, chủ yếu hát lại các bài “hit” cũ, hòa âm phối khí theo tinh thần đương đại và chọn khách mời là những ngôi sao tên tuổi. Tony Bennett, Barbra Streisand, Linda Ronstadt, Barry Manilow, Anne Murray đều đã có những đĩa nhạc song ca cực kỳ thành công và trong năm 2015, album Duet: Re-working The Catalogue của Van Morrison cũng nhận được vô số lời khen ngợi từ công chúng khắp nơi. Một tác phẩm tuy ra đời từ cơn hứng khởi của nghệ sĩ đa tài người Bắc Ireland nhưng được thực hiện công phu trong nhiều năm trời, người hát cùng do đích thân Van Morrison mời đến thu âm ở quê nhà của ông. Đôi khi, tiếng tăm của nhóm khách mời cũng giúp các album song ca đạt mức tiêu thụ tốt hơn rất nhiều.

Trong nhiều năm trở lại đây, album của các nghệ sĩ cựu trào khi ra mắt hiếm khi gây được tiếng vang lớn (ngoại trừ trường hợp đặc biệt là The Endless River của Pink Floyd hồi cuối năm 2014) nhưng hầu như không “ế hàng”. Nguyên nhân đầu tiên các nghệ sĩ đều có nhóm hâm mộ trung thành và khá “dễ tính”, luôn biết cách ủng hộ thần tượng. Nguyên nhân tiếp theo, quan trọng hơn, là chất lượng nghệ thuật của các album đó đều rất tốt, luôn chiếm được cảm tình của giới chuyên môn. Ngay cả Rod Stewart hay Barry Manilow dù ra đĩa liên tục nhưng vẫn đảm bảo được sự ổn định cần thiết. Cuối cùng, những chuyến lưu diễn không biết mệt mỏi của các nghệ sĩ cũng góp phần đưa sản phẩm đến với người nghe nhanh hơn, đồng thời góp phần khẳng định họ vẫn còn rất sung sức và chưa hề có ý định giã từ sự nghiệp.

DJ

Mong đợi những gì ở các bậc “lão làng”?
Bên cạnh David Bowie với album Blackstar, cái tên được nhắc đến nhiều nhất, kỳ vọng nhiều nhất chính là Roger Waters, một trụ cột khác của Pink Floyd, với chuyến lưu diễn dài ngày và album solo sau 23 năm dài đằng đẵng. Không hề kém cạnh so với Roger Waters là quái kiệt guitar của kỷ nguyên hard rock Jimmy Page với album riêng còn chưa đặt tên kèm theo lời hứa hẹn “sẽ khác hẳn những gì tôi từng làm với nhóm Led Zeppelin”. Ngoài ra, còn có Elton John với album Wonderful Crazy Night, biểu tượng pop của ca nhạc quốc tế trong thập niên 1980s Cyndi Lauper với album Detour, ông “sếp” rock Bruce Springsteen với một album cá nhân mà không có sự hiện diện của ban nhạc thân quen E Street Band… Billy Joel, Barbra Streisand, Sting, George Michael, Leonard Cohen cũng là những nghệ sĩ nhiều khả năng có đĩa nhạc mới “trình làng” trong 12 tháng tới.

Bài: Hoàng Cương – Minh họa: Left Studio

No more