Mỗi người lang thang thành phố Sài Gòn với một tâm thế khác nhau. Có người đi vu vơ qua những con đường quen thuộc, để chúng ta được thuộc về nhau. Chúng ta ở đây, tức là kẻ lang thang và thành phố. Ngày thường, xe cộ đông đúc, hối hả, ngược xuôi, chẳng ai ngẩng mặt lên nhìn ai, chẳng ai đoái hoài tới ai. Ta cảm thấy Sài Gòn thật khó hiểu, dù là náo nhiệt đó, ồn ào đó mà giữa ta và phố như có một khoảng cách không thể lấp đầy.
Để rồi giờ đây, Sài Gòn thật lạ lẫm với những ngôi nhà kín cửa và những vỉa hè vắng vẻ. Đằng trước những cửa hiệu là tấm bảng thông báo chủ tiệm đã về quê ăn Tết, hẹn sẽ quay lại vào một ngày không xa. Ta chợt vỡ òa, thì ra Sài Gòn cũng có lúc bình yên và đáng yêu tới vậy, khi đi trên đường, không phải khói thải ra từ xe cộ thổi vào mặt, mà là cơn gió lành lạnh của những ngày cuối năm. Hình như mọi ngõ ngách Sài Gòn đang len lỏi một nỗi buồn miên man, như chính chúng ta trong thời khắc chờ đón năm mới. Và cứ thế, người và phố hòa làm một. Hãy trân trọng Sài Gòn của bây giờ đi, vì chỉ vài ngày nữa thôi, Sài Gòn sẽ trở lại vẻ nhộn nhịp vốn có. Ta sẽ lại làm người lạ của nhau, và chờ đợi hơn ba trăm ngày nữa dể trở về là tri kỉ.
Có người, hoặc vì công việc bận rộn, hoặc vì để lỡ chuyến xe, đành phải ở lại thành phố này. Chưa bao giờ, và chắc chẳng bao giờ, chúng ta là của nhau. Nhưng vì không có nơi để về, không có ai để gặp, ta lại tìm tới nhau. Nói cách khác, ta dạo quanh thành phố này như để thấy mình thật cô đơn. Dường như ta chẳng có, ngay cả một người lạ, để chia sẻ cùng. Rồi ta lặng lẽ đi tới những nơi chốn của kỷ niệm, những nơi từng giúp ta hiểu thành phố này hơn, từng có người hẹn hò cùng ta ở đó, và thở phào nhẹ nhõm, may mắn làm sao vì cố nhân không ở đây. Trên đường trở về khu nhà của mình, trên con đường thênh thang không bóng người qua, có bao giờ ta muốn dừng xe lại, và nằm giữa lòng đường, thì thầm với phố phường rằng, chắc đây sẽ là lần hiếm hoi ta chấp nhận nhau, chỉ lần này và lần này thôi.
Hoặc là, ta lang thang thành phố Sài Gòn như để ôn lại gương mặt những người đã đến với cuộc sống của mình trong năm nay. Một người bạn cũ đã lâu rồi không gặp, nay đột ngột xuất hiện. Một người đồng nghiệp thân thiện và tài năng ở chỗ làm mới. Một cô gái thông minh và xinh đẹp tình cờ gặp gỡ ở rạp chiếu phim. Họ trao cho bạn những cơ hội và những khoảnh khắc không thể nào quên. Bạn cảm thấy chút hạnh phúc nhỏ bé, khi có thể tiếp tục chặng đường phía trước với họ ở bên…
Cùng với đó là gương mặt của những người đã bước ra khỏi cuộc sống của mình. Vì một lần cãi vã, vì một lần hiểu lầm, hay chỉ vì không hợp nhau, chúng ta không thể đi cùng nhau nữa. Nụ cười ban nãy chợt tắt, và hãy thử soi gương đi, bạn sẽ thấy hai chữ “nuối tiếc” hiện rõ trên mặt mình. Giá như mình cố gắng hơn chút nữa, giá như mình ngồi lại với nhau, chắc mọi chuyện sẽ rất khác. Đã biết bao nhiêu lần, bạn hình dung điều không thể. Nhưng năm mới sắp đến rồi, đừng dằn vặt bản thân cho những chuyện đã rồi. Thay vì vậy, hãy dọn lòng và háo hức cho biết bao người thú vị sắp gặp, bao điều mới mẻ sắp xảy ra.
Xem thêm
7 gợi ý “refresh” không gian sống chào đón năm mới
Khám phá nền ẩm thực thế giới trong dịp năm mới
_____
Tạp chí Phái Mạnh ELLE Man
Bài: Tấn Phúc