Review “Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre”: Không như kỳ vọng

Bài Tuan Anh

Nhận được sự quan tâm và trông đợi của người hâm mộ nhiều nước, tuy nhiên đánh giá ban đầu về "Junji Ito Maniac" chưa mấy khả quan khi đa số khán giả cho rằng series chưa đáp ứng được kỳ vọng.

Với những fan mê thể loại kinh dị, không thể nào bỏ qua series mới ra mắt trong dịp Tết Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre. Mùa một gồm 12 tập phim với độ dài từ 24-25 phút nhưng nó đã hội tụ đủ mọi yếu tố mà một bộ phim kinh dị dài 1 tiếng 30 phút muốn lột tả. Mỗi tập phim là một câu chuyện khác nhau, xoay quanh những chủ đề khác nhau. Dẫn dắt người xem đi từ ám ảnh này đến ám ảnh khác cuối cùng thứ đọng lại chính là cảm giác lặng câm, mơ hồ đầy huyễn hoặc.

Ảnh: Netflix
Review

Ẩn ý về cái chết trong “Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre”

Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre được dựng lên từ những câu truyện ma quái thường ngày, từ những truyền thuyết đô thị Nhật Bản hay câu chuyện truyền miệng trong dân gian đầy siêu nhiên và thần bí xảy ra xung quanh chúng ta. Tất cả được bọc trong không gian u tịch, màu sắc nhợt nhạt, những bóng ma nham nhở, cũng như những quan niệm tâm linh đè nặng trong cuộc sống thường trực… 

Nhân vật trong truyện là nạn nhân của các hiện tượng siêu nhiên không có nguyên nhân và cũng chẳng lời giải thích cho điều đó. Tác phẩm của Junji Ito không chỉ kinh dị mà còn lạ thường và tàn nhẫn. Những cái chết rùng mình không báo trước đầy kỳ quặc và bí ẩn là điểm khiến người đọc vừa sợ hãi vừa tò mò. Nỗi sợ mà Junji Ito gieo rắc không chỉ đơn thuần là những màn hù dọa hay ma quỷ. Tác giả luôn thể hiện góc nhìn đặc biệt của bản thân về những thứ khiến con người sợ hãi.

“Bóng bay treo cổ” tựa như ẩn ý sẽ thắt chết mỗi con người. Khi một cá nhân quan trọng với ta đột ngột qua đời, chúng ta sẽ dễ cảm thấy rằng bản thân chưa đủ cố gắng để cứu họ hoặc tệ hơn là có một phần trách nhiệm trong cái chết ấy. Nỗi ân hận sẽ lơ lửng trên đầu và nếu ta không đủ tỉnh táo nó sẽ đẩy ta vào đường cùng. Khi một thần tượng bỗng dưng treo cổ thì sự hoang mang lan toả sẽ càng mạnh hơn…

Hay như “Thị trấn bia mộ” hình tượng hoá sự cắn rứt của lương tâm sau khi thực hiện tội ác. Dẫu hung thủ che đậy có hoàn hảo đến mấy nạn nhân dường như vẫn ghé thăm thủ phạm mỗi đêm. Dẫu bàn tay có rửa sạch đến đâu mắt thủ phạm sẽ luôn thấy vết chàm trên tay. 

Ảnh: Netflix

Thiếu vắng sự liên kết giữa các câu chuyện

Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre được chắp bút bởi Junji Ito – bậc thầy khởi tạo những cơn ác mộng nổi danh khắp Nhật Bản. Trên thực tế, phim không thoát khỏi lỗi thường gặp của những series nhiều tập. Thiếu vắng sự liên kết vừa là thế mạnh đồng thời cũng chính là điểm yếu của phim. Những tập phim thiếu sự đồng đều về chất lượng diễn biến với nhịp điệu khác thường thậm chí là bỏ ngang. Khiến người xem cảm thấy như họ đã bỏ lỡ một mắt xích trọng yếu.

Những khán giả mới sẽ hụt hẫng nhẹ về cách mà các câu chuyện kết thúc. Nó dở dang hoặc chỉ đơn giản là cách mọi thứ diễn ra như thế chứ không kèm theo mục đích, ý đồ nào đặc biệt.

Đích thân tác giả Junji Ito đã chọn riêng 20 câu chuyện để Netflix chuyển thể. Hãng phim đã giữ một thái độ dè chừng bằng cách không cố gây bất ngờ ngay tức thì. Netflix lựa chọn một hướng đi an toàn hơn với mở đầu và kết thúc bằng những tập phim mang tính hài hước và châm biếm. Xen giữa những câu chuyện kinh hoàng là một vài câu chuyện nhẹ hơn,

Không một câu chuyện nhỏ nào có lời giải thích thật rành mạch. “Tại sao nó như thế? Làm cách nào giải quyết vấn đề?” là những câu hỏi người xem phải tự trả lời, tự suy đoán và tưởng tượng. Ito chỉ đưa ra những gợi ý cho người xem. Ông thừa hiểu sự tưởng tượng là đáng sợ nhất, bởi nó không có giới hạn.

Ảnh: Netflix

Hình ảnh ấn tượng nhưng không tạo được dấu ấn

Phương diện hình ảnh trong phim khá “hiền”, nếu khán giả đã quen thuộc với phong cách của tác giả sẽ có cảm giác hài lòng về hình ảnh, chuyển động trong anime. Với phong cách hoạt họa và mỹ thuật nhiều tầng thể hiện rõ nét sự độc đáo và gây ấn tượng mạnh, giúp cho các tình tiết của phim trở nên bất ngờ tới ghê rợn, dễ dàng đưa người xem vào trạng thái sợ hãi kinh hoàng, một nỗi ám ảnh mơ hồ kéo dài bất tận đến khi đã kết thúc phim. 

Tuy nhiên phần màu sắc không tạo được cảm giác ám ảnh đặc trưng như cách phối màu và đổ bóng đen trắng trong truyện. Một trong những yếu tố khiến manga ám ảnh hơn chính là đặc trưng đen/trắng của manga. Khi mắt người xem tập trung theo dõi khung hình thì não cũng bị mắc kẹt tại đó. Màu sắc tựa như cái phao để ta không chìm vào cơn ác mộng mà tác giả đã tạo ra. 

Bối cảnh trong phim khá mờ ảo và ma quái. Khiến cho người xem gợi lên cảm giác phải đề phòng, cảnh giác và đặc biệt những cái chết tức tưởi sẽ có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Tuy không nhiều cảnh máu me nhưng cách mà Junji Ito vẽ về hình thù kỳ dị khi chết của các nhân vật khiến người xem sởn gai ốc. 

Ánh mắt của những nhân vật trong phim gây ấn tượng mạnh nhìn vào nó như có một thứ gì đó rất quỷ dị và nguy hiểm không nói nên lời. Phong cách sáng tác của Junji Ito độc đáo và không giống ai. Vì vậy mà tác phẩm của ông luôn đặc biệt lôi cuốn người đọc bởi những cái không thể tìm được ở bất kỳ đâu.

Ảnh: Netflix

Nhìn chung Junji Ito Maniac: Japanese Tales of the Macabre làm khá tốt đem đến cho người xem những điều mới mẻ và các nhân vật đều được xây dựng đa dạng. Mặc dù vậy, nhưng trong khi người hâm mộ đang hi vọng một series đậm chất Junji Ito sẽ phải đón nhận sự thất vọng. Junji Ito Maniac có thể sẽ thể hiện tốt hơn nếu trung thành với nguyên tác và không ngại thể hiện sự điên rồ của tác giả. 

Review

___________

Bài: Vũ Hiền

No more