Phases of the moon
Áp lực của một nghệ sĩ sau album đầu tay là không hề nhỏ. Họ chỉ có một lựa chọn: Hoặc bước lên nấc thang mới, hoặc loay hoay trong vùng an toàn của mình. Có lẽ, Mỹ Anh đang tìm cách tự xóa bỏ những kỳ vọng vô hình mà khán giả đặt lên cô.
Trong EP mới nhất mang tên Phases of the moon, giọng ca sinh năm 2002 làm nhạc và hát với tâm thế của một người khám phá bản thân, hơn là phải khẳng định mình với bất cứ ai. Đây cũng là sản phẩm nữ ca sĩ dành nhiều tâm huyết, đúng một năm sau album Em phát hành năm ngoái.
Những “pha” cảm xúc
Với thời lượng gần 18 phút, Phases of the moon là tuyển tập gồm 4 ca khúc mới của Mỹ Anh, được ghép vào nhau nhờ một bản intro và một interlude không lời.
Nhan đề EP mang ý nghĩa biểu tượng cho những thay đổi của nội tâm, những biến chuyển của mối quan hệ. Cảm xúc và suy nghĩ của con người cũng phức tạp như các “pha Mặt Trăng”, liên tục xoay chuyển và biến hóa qua từng giai đoạn.
Không khí chung của cả EP là nhẹ nhàng và êm ái. Do đó, khán giả sẽ không nhìn thấy một Mỹ Anh dữ dội, có chút gai góc trong những ca khúc mang tiết tấu nhanh như Chẳng thể né tránh hay Bạn chờ.
Dễ nhận ra điều đó trong Letting go, ca khúc bắt đầu ngay sau phần intro. Tiếng guitar đưa người nghe bước vào một không gian khá dễ chịu. Sau đó trống bắt đầu, Mỹ Anh cất giọng và lập tức đi thẳng vào vấn đề. “Cảm giác thật tuyệt vời khi được ở một mình”, cô hát.
Đó là một ca khúc thất tình, nhưng không tạo cảm giác buồn bã hay đau đớn. Người hát không than vãn, không oán trách tình cũ, cũng không tiếc tuối hay hoài niệm về những gì đã qua. Tất cả “chỉ còn là một ký ức mờ nhạt, u uất và xa xôi”.
Mỹ Anh liên tục “làm mềm” nỗi đau bằng phần điệp khúc dày đặc những lớp vocal xếp chồng lên nhau như sóng biển đang cuộn trào. Đến cuối bài, cô lặp lại câu hát “letting go/letting go” như một câu thần chú. Lời hát cũng như kim chỉ nam cho toàn bộ tinh thần chung của EP: Buông bỏ và chấp nhận, gạt đi những gì đã qua để hướng đến tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn.
Trong bài chủ đề Phases of the moon, Mỹ Anh tiếp tục gom nhặt những cảm xúc phức tạp của con tim và biến chúng thành một ca khúc dài gần 5 phút. Nỗi buồn đã xuất hiện, nhưng chỉ thoáng chốc. “Đừng nhìn lại mớ hỗn độn mà ta đã tạo ra”, cô tuyên bố.
Đến bài thứ ba, Gentle, baby, cảm xúc của người hát tiếp tục thay đổi. Cô chọn viết về những khía cạnh tích cực trong tình yêu, thay vì luẩn quẩn trong mê cung bất khả kiểm soát. Cuối cùng, Zero hesitation là lúc Mỹ Anh đã tìm được sự bình yên, nhận ra lối thoát cho mối quan hệ sau rất nhiều lần xây rồi lại đập.
Khó chạm khán giả đại chúng Phases of the moon
Giọng hát của Mỹ Anh chưa thể gọi là tiến bộ vượt bậc, nhưng phần nào đã có sự trưởng thành so với thời Real Love.
Các ca khúc cũng được khoác lên mình những bản phối mượt mà, pha trộn giữa R&B, neo-soul và pop đương đại. Nhiều âm thanh được chèn vào với sự tính toán nhất định, như tiếng sóng biển trong Phases of the moon hay kèn saxophone – vốn được xem là “signature” của Mỹ Anh – xuất hiện ở bài kết.
Các sản phẩm lớn nhỏ của Mỹ Anh đều cho thấy một tư duy âm nhạc rõ ràng và nhất quán. Ngay từ những ngày đầu làm nhạc, cô đã kiên quyết theo đuổi R&B và neo-soul. Song, đây lại không phải là dòng chủ lưu tại thị trường Việt Nam – nơi mà pop ballad, rap và Kpop vẫn đang tung hoành.
Ở album đầu tay Em, Mỹ Anh hơi loay hoay trong việc tìm điểm chạm với khán giả. Kết quả, cô quyết định thực hiện album đôi với hai phiên bản Anh – Việt. Nữ ca sĩ quyết liệt hơn với EP lần này khi sáng tác và hát các bài hát hoàn toàn bằng tiếng Anh.
Hướng đi này có thể giúp Mỹ Anh tiếp cận được nhiều đối tượng hơn, nhất là khán giả quốc tế. Cô cũng không gặp nhiều trở ngại với việc hát ngoại ngữ, thậm chí có phần tung tẩy và tự nhiên hơn khi hát bằng “tiếng mẹ đẻ” của R&B.
Với tư cách singer-songwriter, Mỹ Anh luôn dồi dào ý tưởng. Nhưng dường như cô chưa biết cách kết nối tất cả thành một sản phẩm giàu sức nặng. Bằng chứng là Mỹ Anh có nhiều ca khúc xuất sắc nhưng thiếu một album mang đậm dấu ấn cá nhân.
Tính concept (ý đồ nghệ thuật) của sản phẩm còn hơi yếu. Bốn ca khúc trong EP vẫn như những mảnh ghép rời rạc, chưa tạo nên một câu chuyện đủ sâu và liền mạch, buộc người nghe phải bật đi bật lại nhiều lần.
Do đó, EP mang đến sự tươi mới nhưng chưa tạo nên dòng chảy cảm xúc mạnh mẽ. Đến hiện tại, thứ Mỹ Anh cần vẫn là một sản phẩm ấn tượng, đủ để giữ khán giả ở lại với không gian âm nhạc mà cô đang cố gắng xây dựng.
________
Bài: Sơn Phước